Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bây giờ Trình Diễm không có ở nhà, bà ta không đấu lại Thẩm Vi Vi, chỉ có thể rời đi trước.
Chờ Trình Diễm trở về, bà ta sẽ lập tức gọi điện thoại tới tố cáo. Trình Diễm và Thẩm Vi Vi không có tình cảm, ở trong lòng anh, chắc chắn là người làm mẹ như bà ta quan trọng hơn. Đến lúc đó chỉ cần Trình Diễm đồng ý không truy cứu chuyện bà ta bán đồ, cho dù Thẩm Vi Vi có chứng cớ cũng không thể làm gì bà ta.
Có ý tưởng này, Tiếu Cúc Hoa mới cảm thấy nguôi giận, bắt đầu chậm rãi thu dọn đồ đạc.
Đồ vật đáng giá đều bị bà ta gửi về hết rồi, thật ra cũng không có gì để thu dọn. Lý do bà ta chậm rãi như vậy là vì muốn lấy hộp sắt đi.
Trong hộp sắt kia là tiền bà ta tích lũy bán đồ trong tháng này, vốn định hôm nay gửi về. Bởi vì Thẩm Vi Vi đột nhiên tỉnh lại mà chưa kịp gửi, bên trong không nhiều tiền lắm, chỉ có mười mấy đồng, nhưng bà ta cũng không muốn Thẩm Vi Vi được lợi.
Tuy nhiên, Tiếu Cúc Hoa không ngờ Thẩm Vi Vi lại khó chơi như vậy. Bà ta đã đồng ý sẽ đi mà cô vẫn luôn theo sát bà ta.
“Thẩm Vi Vi cô đang làm gì vậy hả? Cô sợ tôi lấy thêm gì sao? Tôi là mẹ cô đó.”
Thẩm Vi Vi không hề nể nang: “Mẹ thì sao? Ngay cả việc trộm đồ mà bà cũng làm được, mấy chuyện mượn gió bẻ măng thế này, đối với bà thì quá dễ dàng rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-me-ruot-phao-hoi-trong-sinh/4382878/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.