Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vừa rồi còn ôm cậu, mới chớp mắt đã xoa đầu Đại Phúc, chẳng lẽ mẹ không biết quan hệ giữa bọn họ rất kém hay sao? Đây là sự phản bội với tổ chức!
Càng nghĩ càng giận, Tiểu An tức giận ‘hừ’ một tiếng, kết quả không biết có phải là vì quá tức giận hay không, cậu không khống chế được nên tiếng siêu lớn, không chỉ tiếng ‘hừ’ bị vỡ âm mà còn bị Thẩm Vi Vi nghe thấy.
Khoảnh khắc Thẩm Vi Vi quay đầu lại, móng tay đen nhỏ của Tiểu An đều căng thẳng níu chặt.
Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Người mẹ này vừa mới đuổi bà đi, mặc dù bà là người xấu, bà đi rồi khiến cậu rất vui vẻ. Nhưng có khi nào kế tiếp sẽ đuổi cậu luôn không?
Tiểu An càng nghĩ càng sợ, trong đầu đều là nếu nương đuổi cậu đi, cậu có thể đi đâu đây?
Thẩm Vi Vi cũng không biết trong đầu củ cải nhỏ trước mắt đang nghĩ gì. Cô kiểm tra tiền trong hộp sắt, sau khi cất kỹ lại hỏi: “Hai đứa đói chưa? Trưa nay muốn ăn gì?”
Đã hỏi nhưng không ai trả lời.
Đại Phúc cảm thấy mình mất bình tĩnh, tâm trạng không tốt. Một mình lặng lẽ đỏ tai chui vào góc bắt đầu làm nấm. Mà Tiểu An thì muốn nói nhưng lại không dám nói, sợ nương sẽ vì chuyện mình nói quá lớn mà đuổi cậu ra ngoài.
Thẩm Vi Vi nói: “Vậy mẹ làm gì ăn đó.”
Mặc dù cô không đói nhưng bây giờ đã là giữa trưa, hai đứa nhỏ phải ăn cơm. Lúc trước Tiếu Cúc Hoa hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-me-ruot-phao-hoi-trong-sinh/4382879/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.