Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cho nên ngay từ đầu, Tiếu Cúc Hoa đã rất hài lòng. Bà ta khắt khe với Đại Phúc Tiểu An, tiết kiệm tiền gửi về.
Nhưng lòng tham của con người đều bị nuôi lớn, dần dà, Tiếu Cúc Hoa bắt đầu không biết đủ. Bà ta cảm thấy mỗi tháng mười đồng là quá ít, nhưng bà ta lại không đòi tìm Trình Diễm, sợ anh phát hiện ra gì đó, cũng chỉ có thể lén lút bán đồ trong nhà.
Tuy rằng bây giờ đã có Hợp tác xã cung ứng tiêu thụ vài thứ nhưng lại kiểm tra nghiêm ngặt, giá cả cũng thấp, Tiếu Cúc Hoa chỉ có thể đến chợ đen.
Bên ngoài quân khu có nhiều thôn làng, nơi phồn hoa nhất còn có trấn nhỏ. Quy mô chợ đen bên trong cũng không nhỏ, gần như mỗi ngày đều có người đến.
Tỉnh Bắc vốn gần thủ đô, quản lý chặt chẽ, Tiếu Cúc Hoa đến chợ đen nhiều lần như vậy, kiếm được không ít tiền. Bà ta lấy đồ quân nhân đi bán, nếu bị phát hiện, chắc chắn sẽ bị bắt đi cải tạo lao động ở nông trường.
Tiếu Cúc Hoa chưa từng đến nông trường nhưng bà ta nghe người ta nói rồi. Bà ta hả hê cả đời, chịu khổ nhiều nhất vẫn là khi ba Trình Diễm qua đời, bà ta bị nhà đồng chèn ép đuổi ra ngoài. Sau đó bà ta quyến rũ được gã đàn ông khác, lại sinh thêm hai đứa con, cuộc sống cũng trở nên thoải mái hơn.
Nhất là sau khi Trình Diễm tham gia quân ngũ, tuổi còn trẻ đã trở thành đoàn trưởng. Cuộc sống của Tiếu Cúc Hoa càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-me-ruot-phao-hoi-trong-sinh/4382877/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.