Ánh trăng sáng ngời chiếu xuống mặt đất, thỉnh thoảng lại có những đám mây bay ngang qua che khuất đi ánh sáng khiến mặt đất bỗng tối sầm lại. Nhưng chẳng bao lâu sau khi mây bay đi, mặt đất lại sáng sủa trở lại. Mọi thứ đều yên lặng, ngay cả con ngõ nhỏ ban ngày náo nhiệt bây giờ cũng rất im lặng. Người dân lần lượt chìm vào giấc ngủ, không thể nhìn thấy bóng đêm tuyệt đẹp như vậy. Nhưng lúc này vẫn sẽ có người chưa ngủ, lại cũng không đi ngắm nhìn cảnh đẹp trăng thanh gió mát này. Nhà vệ sinh công cộng đầu hẻm ngõ Đinh Hương lúc này có hai người đang cố gắng vì mục đích của bản thân. Lối vào nhà vệ sinh công cộng nằm dưới cầu thang, có một bóng đen đang vùi đầu làm việc. Tiếng đất đào bới chạm đất vang lên âm thanh hết lần này đến lần khác. Mà chỗ góc ngoặt cách bóng đen đó chưa đến năm mươi mét còn có một người khác, người đó ngồi xổm nhìn chằm chằm mọi hành động của bóng đen kia. "Ở đâu, ở đâu chứ. Sao vẫn chưa đào đến vậy?" Bóng đen kia chính là Hứa Thúy Bình, cô ta chảy mồ hôi vung cây xẻng sắt trong tay lên, cố gắng đào trên mặt đất. Loanh quanh mất mấy ngày ở nhà vệ sinh công cộng bên này, cuối cùng cô ta cũng có chút phát hiện. Trong giấc mơ, những thỏi vàng đó có phản chiếu hình ảnh xung quanh, có thể nhìn thấy không ít rương được chất chồng trước cửa nhà vệ sinh công cộng. Lúc trước suy nghĩ của cô ta còn quá lòng vòng. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623166/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.