Lúc này Hứa Thúy Bình cười đến mức ngay cả mắt cũng không nhìn thấy. Trời mới biết! Cô ta vừa tìm thêm được một rương vàng thỏi nữa rồi. Chỉ với hai rương lớn vàng thỏi này cũng đủ để cô ta hưởng thụ cả đời. Còn mấy rương không tìm được kia, cô ta cũng không dám nghĩ đến cuộc sống tương lai sẽ trôi qua thoải mái như thế nào. Cô ta đã có kinh nghiệm đổi vàng thỏi, sau này không lo thiếu tiền tiêu. Tiền đã có còn lo khó kiếm phiếu hàng hay sao? Chợ đen là nơi rất nhiều người thu mua vàng thỏi. Cô ta sẽ không bao giờ phải trải qua cuộc sống cực khổ nữa. Đến lúc đó một bữa phải ăn tận hai cân thịt lợn béo. Một cân vào bụng, một cân ném cho chó ăn. Nước cũng phải uống nước đường. Uống một chén đổ một chén. Cô ta còn phải tìm một người đàn ông thật tốt để gả cho người ta. Ha ha! Càng nghĩ càng thấy sung sướng, trời ban cho tiền tài. Dù sao cũng không có chuyện gì có thể tuyệt vời hơn so với chuyện này! Trong lòng nghĩ như vậy, Hứa Thúy Bình vung xẻng sắt lên, tiếp tục đào về phía trước. Lúc này cô ta vẫn chưa phát hiện bản thân đã đào đến trước bậc thang ở nhà vệ sinh công cộng. Lại Cáp Bình cách đó không xa nhìn Hứa Thúy Bình điên cuồng hành động, không khỏi mắng cô ta không có đầu óc. Bây giờ đã sắp mười hai giờ đêm rồi, vậy mà vẫn còn đào. Đào nhiều như vậy, có mang đi hết được không? Lại Cáp Bình tự nhận đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623167/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.