Trên khu đất trống, anh ba vừa đào đất vừa nói cho em rể nghe về lý do hôm nay bọn họ đến trễ. "Sáng nay lúc anh và anh hai chuẩn bị xuất phát lại phát hiện cánh cửa hôm qua còn nguyên vẹn sáng nay đã bị tróc mất một lớp sơn. Không còn cách nào, chỉ có thể tạm đến chỗ thợ mộc trước để quét thêm một lớp khác. Đợi đến lúc cánh cửa quét sơn xong thì lại phải cẩn thận để lớp sơn ấy khô đi." Cố Lập Đông nghe xong gật đầu, bỗng nhiên anh hỏi thẳng: "Anh có biết là ai đã làm cửa ra như vậy không?" Anh ba Hà không ngờ em rể lại hỏi thẳng ra như thế. Hắn giật giật môi, lại nhìn về phía anh hai đang vùi đầu làm việc ở bên kia. Không cần phải nói, Cố Lập Đông lập tức đoán được. "Là chị dâu hai đấy. Mấy hôm nay chị ta lại đến đòi tiền mẹ anh, nói cơ thể ba mẹ bên nhà mẹ đẻ khó chịu, muốn đòi ít tiền để mua đồ ngon bồi bổ cho họ." Anh ba Hà nói đến đây, lén lút liếc anh hai một cái. Lúc này anh mới nhỏ giọng nói tiếp. "Chị dâu hai gả đến đây cũng được mấy năm rồi. Gần như cứ một hai tháng lại đòi tiền, nói cơ thể ba mẹ không tốt, muốn bồi bổ cơ thể cho họ. Ban đầu mẹ anh cũng tin là thật, cũng cho tiền. Sau lại có người nói với bà ấy, bà mới biết bệnh này chỉ là giả. Từ đó về sau chị dâu hai đòi tiền mẹ mẹ đều không thích cho. Bây giờ mới trở nên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-sau-khi-doi-chong-moi-ngay-deu-an-dua/4623165/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.