An Tĩnh Nguyên cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô.
- "Sẽ không, bây giờ còn chưa đến thời gian tan tâm, còn sớm."
Nói xong, anh thò tay xuống dưới gối lấy chiếc hộp ra, nhưng khi mở ra, kết quả là bên trong rỗng tuếch.
Nhanh như vậy liền dùng hết rồi? Cố Chi Nghiên thở phào, cho dù có sống lại một đời, giữa ban ngày muốn làm chuyện đó, cô cũng thẹn đến hoảng.
- Anh xem đi, kêu anh đừng làm loạn mà anh còn không cam tâm tình nguyện, anh xem, bây giờ ngay cả bao cao su cũng đang ám chỉ anh."
Nói xong, cô đưa tay đẩy người đàn ông ra.
- "Anh mau đứng dậy, em còn phải đi thu thập một chút rau quả."
An Tĩnh Nguyên khẽ rủ mắt xuống, đem đồ vật trong tay quăng đi, cười cười:
- "Không cần dùng đến đồ chơi này thì anh cũng có thể, đợi ngày mai anh lại đi lấy mười mấy hộp nữa."
- "Không được, sẽ mang thai!"
Cố Chi Nghiên vội la lên.
Cô đột nhiên kháng cự như vậy, An Tĩnh Nguyên có chút bất ngờ nhìn cô:
- "Em không thích trẻ con?"
Nhận thấy sự khác thường của anh, Cố Chi Nghiên sợ anh hiểu lầm, cô khẽ mím môi, rất nhanh liền giải thích:
- "Cũng không phải, chúng ta vừa mới kết hôn, nếu như có thì cũng quá nhanh rồi."
Cô còn muốn cùng An Tĩnh Nguyên trải qua thế giới của hai người, còn muốn cùng anh vực dậy nhà họ An, nếu như kết hôn còn chưa đến ba tháng mà đã có con, như vậy có chút quá nhanh rồi.
An Tĩnh Nguyên nghe vậy trầm ngâm một chốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101446/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.