Nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài xa dần, Cố Chi Nghiên vươn tay hung ác bóp eo của người đàn ông.
- "Anh mau nhảy ra ngoài đi, lát nữa từ bên ngoài đi vào, nếu không Tĩnh Hân nhất định sẽ nhìn ra."
An Tĩnh Nguyên cười, đè nén âm thanh, xác nhận với cô:
- "Em thật sự muốn anh nhảy ra ngoài rồi lại đi vào?"
Cố Chi Nghiên khẽ gật đầu, hai tay che lấy gò má ửng hồng, giọng nói xấu hổ giận dữ:
- "Không phải vậy, vừa nay em nói rằng anh đi ra ngoài rồi, nếu như để cho em ấy đoán ra, em sẽ không muốn gặp ai nữa."
- "Chỉ có đồ ngốc mới nhảy ra ngoài cửa sổ."
An Tĩnh Nguyên cười cười rồi đứng dậy, sau ó từ bên đầu giường lấy ra cái khăn tắm lau người.
- "Anh phải quang minh chính đại ra ngoài lấy nước cho em."
Bị từ chối rồi, cố Chi Nghiên tức giận, vùi đầu vào gối, không muốn nói chuyện với anh.
An Tĩnh Nguyên mặc quần áo xong, nhìn thấy cô nhún vai trông giống như một con chim cút, cười cười, cúi đầu hôn lên tóc cô.
- "Yên tâm đi, mẹ còn chưa có về, Tĩnh Hân đi vào nhà bếp rồi, anh ra ngoài không có ai biết đâu."
Cố Chi Nghiên buồn rau wm một tiếng, qua một lúc, cô nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó mới từ từ ngẩng đầu.
Tiếng ve kêu ngoài cửa sổ trở nên im lặng, Cố Chi Nghiên mơ hồ nghe thấy tiếng hai người nói chuyện từ bên ngoài, An Tĩnh Nguyên dường như đang thắc mắc anh trai mình từ đâu đi ra.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101447/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.