Anh khẽ cup mắt xuống, nhìn thấy gò má cô phồng lên vì tức giận, trên mặt lộ ra ý cười nồng đậm:
- "Em tức giận rồi?"
Nhìn thấy khóe mắt lộ ra ý cười của anh, Cố Chi Nghiên cau mày nói:
- "Không được sao?"
An Tĩnh Nguyên đưa tay nhẹ nhàng lau hàng lông mày của cô.
- "Trước đây anh thật sự có lo lắng về việc này, nhưng mà hiện tại em làm anh yên tâm, sự việc trước đây sẽ không xảy ra nữa, sau này em gặp cô ấy cũng phớt lờ cô ấy đi, cẩn thận bị cô ấy lừa."
Ngô Ngọc Như bây giờ là góa phụ, theo trí nhớ của Cố Chi Nghiên, cô ấy sẽ rất nhanh trở ve nhà họ Ngô, trong cùng một đại đội, sau này chạm mặt không ít, nhưng mà dù có chạm mặt, Cố Chi Nghiên cũng không thể bị cô lừa.
Cô nhìn người đàn ông.
- "Vậy sau này cô ấy lại muốn gặp anh, anh còn giấu em không?”
- "Sẽ không."
Thanh âm An Tĩnh Nguyên như đỉnh đóng cột, ánh mắt thêm thù địch.
- "Nếu như cô ấy dám đứng trước mặt anh nói năng hồ đồ, anh liên trực tiếp bẻ gấy cổ cô ta."
Cố Chi Nghiên bị lời nói của anh làm cho sửng sốt, vội lấy tay bịt miệng anh lại, hung dữ trừng mắt nói:
- "Đừng nói lung tung, nếu như để người khác nghe thấy, đến lúc đó lại qui chụp cho anh."
An Tĩnh Nguyên kéo tay cô, cười cười:
- Vậy em không tức giận nữa?"
Cố Chi Nghiên không tức giận, chỉ là trong lòng có chút không thoải mái mà thôi, bây giờ cũng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101445/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.