Phải biết lúc trước lần đầu tiên hai người gặp mặt, cô chỉ đi đường đêm một mình đã suýt bị lão già thôn Hạ lôi đi.
Cô ngốc này may mắn, nhưng lại luôn gặp chút rắc rối nhỏ.
Hạ Nghị đi qua đi lại tìm người, sau đó đối diện tầm mắt với Bách Nguyệt.
Lần đầu tiên Hạ Nghị cảm thấy ánh mắt Bách Nguyệt sáng ngời như thế, con ngươi trắng đen rõ ràng, giống như là hai viên hắc thủy ngân trộn trong bạch thủy ngân ở trong sách.
Anh cũng không nhớ rõ lắm.
Anh không thích đọc sách, sách này còn là anh ở nhà lén lút lấy truyện đọc.
Hạ Nghị mở miệng hỏi: “Cô trốn ở chỗ này làm gì?”
Bách Nguyệt nhìn thấy mình bị lộ, mới cười đi ra.
Cô hơi ngượng ngùng nhìn Hạ Vương Chi, nói: “Em không biết anh ta là ai?”
Hạ Nghị giới thiệu Hạ Vương Chi cho cô.
Lúc này đây trong lòng Hạ Vương Chi quá mức khiếp sợ.
Tuy rằng đã sớm có ý nghĩ này, thế nhưng khi anh ta nhìn thấy người thật vẫn không nhịn được.
Oa ——
Anh Hạ thế mà lại coi trọng nhỏ ngốc.
Hạ Nghị làm anh em nhiều năm với anh ta, người này đang suy nghĩ gì trong lòng anh biết rõ.
Hạ Nghị húc một cánh tay vào bụng anh ta, không kiên nhẫn nói: “Cậu đang nghĩ gì thế?”
Hạ Vương Chi ngượng ngùng nở nụ cười.
Không thể trách mình nghĩ lung tung, bình thường sẽ không làm như vậy.
“Anh Hạ, vậy anh tính làm gì?”
“Cô ngốc này là một phiền phức lớn.”
Anh đã gặp qua một vài kẻ điên, có mấy người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/595819/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.