Phù… Không chỉ Tần Thanh Man hít một hơi thật sâu không khí se lạnh buổi sáng mà tất cả mọi người có mặt đều vậy. "Mọi người, thay mặt toàn thể quân nhân ở đây, tôi xin cảm ơn sự cảm thông và ủng hộ của mọi người. Mời mọi người hãy trở về lều của mình để mọi người và cả đồng đội của chúng tôi được an toàn thực sự." Tần Thanh Man không muốn thử thách lòng kiên nhẫn nên đã dứt khoát ngăn chặn nguy hiểm từ trong nôi. Đây là làng Hữu Nghị, cô không quen biết người trong làng này nên cũng không có cách nào đảm bảo rằng mọi người sẽ không xảy ra chuyện, nên bây giờ kêu gọi mọi người trở về lều là phương pháp an toàn nhất. Tất nhiên, cô cũng phải nói lời hay ý đẹp mới không gây khó chịu cho mọi người. "Mọi người nhanh chóng làm theo lời đồng chí Tần nói. Quân nhân và công an đã làm quá nhiều cho chúng ta rồi, lúc này chúng ta nên nghe theo lời chỉ huy, đừng gây thêm rắc rối nữa nhanh chóng quay về lều đi." Triệu Chính Nghiệp đứng bên cạnh Tần Thanh Man hỗ trợ chỉ huy. Triệu Chính Nghiệp là già làng của làng Hữu Nghị, uy tín của ông trong làng rất cao, có sự can thiệp của ông, dân làng không hề phàn nàn mà trở về lều của mình. Các chiến sĩ cảnh vệ nãy giờ đang nắm chặt vũ khí lúc này mới nới lỏng một chút. Bọn họ vừa bị dọa sợ đến đổ mồ hôi lạnh. Là quân nhân, bọn họ biết chất nổ có thể gây hại như thế nào, bọn họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023549/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.