Tần Thanh Man biết chức trách của quân nhân cho nên cũng không khách sáo với bọn họ, khẽ gật đầu rồi đứng đó nhìn ngôi làng trước mặt. Vì sợ xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, lều trại cách làng Hữu Nghị hơn năm kilomet, với khoảng cách như vậy, cho dù có xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn thì người trong làng cũng có thể tránh được. Trời vừa sáng, sương mù bao trùm cả làng Hữu Nghị. làng Hữu Nghị thấp thoáng trong làn sương mù, trong mắt những khách du lịch thế hệ sau thì làng Hữu Nghị vô cùng đẹp. Bởi vì xung quanh làng Hữu Nghị không chỉ có những cánh đồng mà còn có những hàng bạch dương thẳng tắp, vỏ cây bạch dương mùa này không còn nên thoạt nhìn thân cây lốm đốm vô cùng nổi bật. "Trong làng có tin tức gì không?" Tần Thanh Man hỏi quân nhân đứng gác. "Đồng chí Tần, vẫn chưa có nhưng tôi nghe đồng chí đổi ca nói mọi việc bên kia đều thuận lợi, vì sợ ảnh hưởng đến mọi người nghỉ ngơi nên tôi không chạy vào báo cáo." Một người lính nhẹ nhàng trả lời Tần Thanh Man. "Ừm!" Tần Thanh Man khẽ gật đầu, đồng thời cũng hiểu rõ tình hình trong thôn. Cô suy nghĩ cẩn thận rồi chuyển ánh mắt sang phía bên kia, chỗ đấy là ngọn núi phía sau làng Hữu Nghị, nơi đó có nghĩa trang của làng. Không biết các đồng chí được cử đi kiểm tra khu mộ Triệu Lão Tứ đã xong chưa. Ngay khi Tần Thanh Man đang suy nghĩ việc này thì có rất nhiều người từ trong lều đi ra, đều là người của làng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023548/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.