Ở hiện đại Tần Thanh Man biết lái xe, cũng coi như là tài xế có kinh nghiệm, cô ngồi ở ghế có lái có thể cảm giác được đường mặc dù chật hẹp, nhưng chỉ cần kỹ thuật lái xe không tệ thì có thể thuận lợi đi qua được. "Hai em không cần phải căng thẳng, nhìn bánh xe phía trước." Tần Thanh Man thấy Hoàng Uyển Thanh và Sở Sở thực sự rất căng thẳng, nhịn không được cười rồi nói một câu nhắc nhở, thuận tiện giải cứu nhóc sói con đang bị Sở Sở ôm trong lòng ra. Sở Sở bởi vì căng thẳng không chỉ ôm chặt lấy nhóc sói con, mà ngón tay cũng túm làm đau nhóc sói con. Nếu như không có cô giải cứu, đoán chừng nhóc sói con đã tức giận đến mức cắn người rồi. Sở Sở và Hoàng Uyển Thanh nghe thấy lời nhắc nhở của Tần Thanh Man mới chú ý đến bánh xe của Đỗ Hoành Nghị đang đi ở phía trước. Bốn chiếc bánh xe đều đang đi vững vàng trên mặt đất. "Ai yo, làm em sợ muốn chết, em còn được rằng chúng ta kẹt lại rồi chứ." Sau khi đã yên tâm, Sở Sở nhịn không được dùng sức vỗ vỗ ngực, thậm chí còn khoa trương đưa tay lên xoa xoa đám mồ hôi không tồn tại trên trán, vừa nãy cậu thực sự bị dọa sợ. "Xem da gan của em vẫn còn nhỏ lắm." Vệ Lăng không nhìn Sở Sở qua gương chiếu hậu, mà vẫn nói một câu chắc chắn như vậy. Lưng Sở Sở lạnh run: ……….. Cậu cứ luôn cảm thấy anh rể muốn tìm phiền phức cho mình. Tần Thanh Man không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906842/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.