"À hú hú——" Nhóc sói con còn chưa dứt sữa tru lên một tiếng với rừng núi, âm thanh mặc dù vẫn còn rất non nớt, nhưng lại mang theo hơi thở bá đạo của bậc chúa tể vùng núi rừng. "Mũm…..Đô Đô nó….." Hoàng Uyển Thanh chấn kinh nhìn về phía nhóc sói con, cô ấy hình như đã trông thấy bí mật gì rồi. "Đô Đô là sói non, vẫn còn nhỏ lắm, vẫn chưa dứt sữa." Tần Thanh Man vốn cũng không định giấu giếm Hoàng Uyển Thanh mãi, lúc này trông thấy Hoàng Uyển Thanh đã bắt đầu nghi ngờ, liền dứt khoát thuận thế giải thích luôn một câu như vậy. "Sói…………Sói non á!" Hoàng Uyển Thanh lắp bắp trợn tròn mắt, trong đầu hiện lên hình ảnh dáng vẻ chung sống của nhóc sói con với người nhà họ Tần. Tính cách của nhóc sói con có lúc rất mạnh bạo, cả ngày từ sáng đến tối không ngừng đấu nhau với Sở Sở, nhưng cũng không làm người khác bị thương, ngược lại còn vô cùng thân thiết với Tần Thanh Man và Vệ Lăng, đối diện với người ngoài cũng hết mực bảo vệ Sở Sở. "Đô Đô là nhóc sói con bọn chị nuôi từ bé xíu, là đứa trẻ bị cha mẹ bỏ lại." Tần Thanh Man tiếp tục giải thích với Hoàng Uyển Thanh. "Đáng…..đáng thương quá." Tấm lòng người mẹ của Hoàng Uyển Thanh dâng trào trong khoảnh khắc, đối với nhóc sói con cũng không còn một chút sợ hãi nào nữa. Bởi vì cô ấy đã nghĩ rõ ràng một điểm, lúc còn chưa biết thân phận thật sự của nhóc sói con, nhóc sói con cũng chưa từng làm mình bị thương, nếu đã như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906843/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.