Hắn cũng không chờ mấy người Đỗ Hoành Nghị, con đường này ngoại trừ xe của sư bộ bọn hắn đi qua, dường như không có người ngoài nào đi tới cả, mấy người bọn Đỗ Hoành Nghị lúc sau lái xe đến nếu như không thấy bọn hắn, cũng sẽ dọc theo con đường này mà chạy về phía trước thôi. Năm dặm đường cũng không xa lắm. Nếu như không có núi rừng rậm rạp xung quanh, thì thực ra chỉ cần vừa ngước mắt lên là nhìn thấy sơn đồn ở phía trước rồi. Vệ Lăng mới chỉ vừa lái xe một lúc, vòng qua một ngã rẽ mà mọi người đã trông thấy sơn đồn, Sơn đồn ở đây không được lớn như đồn Kháo Sơn, xung quanh cũng không có khu vực nào phù hợp để xây dựng khu ở dành cho người nhà. "Xây dựng khu ở dành cho người nhà ở bên này còn phức tạp hơn." Vừa trông thấy rõ sơn đồn này Tần Thanh Man lập tức đã biết nơi đây không thích hợp để xây dựng khu ở dành cho người nhà. "Đúng vậy, muốn xây dựng khu ở dành cho người nhà ở bên này không chỉ phải đốn cây, mà còn phải cho nổ nửa quả núi thì mới làm được, như vậy thì vật lực và tài lực cũng sẽ hao phí gấp lên vô số lần, không đáng, em đoán sư bộ chắc chắn cũng sẽ không xây dựng khu ở dành cho người nhà ở nơi này đâu." Hoàng Uyển Thanh cũng lên tiếng phát biểu ý kiến của mình. "Còn đi tiếp không?" Vệ Lăng hỏi Tần Thanh Man. Tiếp tục đi tiếp thực ra cũng không có gì nữa cả, cách sư bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/4906841/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.