“Tóm lại… em chỉ chướng mắt Lương Lỗi được sống tốt! Còn cả Hoàng Quảng Linh nữa! Bọn họ đã tạo thành đả kích mang tính hủy diệt cho tâm hồn non trẻ của em, khiến em phải chịu đau khổ mà tuổi này không nên chịu! Bọn họ đáng chết!”
Đả kích mang tính hủy diệt và đau khổ không thể chấp nhận, chỉ hy vọng bọn họ chết! Rốt cuộc Lương Lỗi và Hoàng Quảng Linh đã làm ra chuyện người và thần đều giận cỡ nào đối với Tiểu Lục!Chỉ nghĩ thôi mà đôi mắt của Lý Thành Năng đã tức đến đỏ ngầu rồi.
“Được được được, anh không hỏi, anh cũng không nói với người khác.” Tay của Lý Thành Năng giơ ra giữa không trung lại không biết nên an ủi từ đâu mới được, chỉ có thể hóa đau lòng thành tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu Lục, em yên tâm, anh ba đồng ý với em, anh sẽ cho Phó Bạch làm giáo viên, anh không cho hai cái thứ đó được như ý! Đồ chó má! Nếu thật sự cho bọn họ làm giáo viên vậy không phải trẻ con ở đại đội chúng ta sẽ bị dạy hư hết hay sao?”
Lý Thanh Lê đợi chính là câu này, khóe miệng dưới lòng bàn tay nhếch lên một cười mỉm đã đạt được mục đích, nhưng chỉ chớp mắt đã vụt đi.
Cô Lưu thân yêu, tôi chỉ có thể giúp cô đến đây thôi!
Từ hôm nay, mời mọi người hãy gọi tôi là Lôi Phong!
Ôm mặt đi ra khỏi nhà Lý Thành Năng, hai bàn tay cuối cùng cũng hạ xuống, gương mặt trắng trẻo như trứng gà bóc không hề có khuyết điểm nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595455/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.