Lý Thanh Lê một tay túm Lý Nhị Bảo, tay còn lại đặt lên gậy xỏ giày mà bà Điêu đang cầm, hai mắt đẫm lệ nói: “Mẹ, mẹ từng này tuổi rồi tâm trạng quá kích động sẽ không tốt…”
Vợ chồng cậu ba Lý đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
“… Mẹ, mẹ cứ giao cái gậy xỏ giày đó cho con đi, dù sao sớm muộn gì con cũng sẽ kế thừa cái gậy xỏ giày đó, chuyện dạy dỗ Nhị Bảo này không cần mẹ ra tay, cứ giao lại cho con!”
Vợ chồng cậu ba Lý: “!”
Bà Điêu cảm động đến mức nước mắt tung bay: “Tiểu Lục của mẹ thật hiếu thuận! Ngay cả ra tay đánh người cũng sợ mẹ mệt…”
Nhà họ Lý vốn đang hừng hực tinh thần chuẩn bị đại chiến một trận to nhìn thấy cảnh tượng này đột nhiên không còn hứng thú nữa, mọi người ném đồ qua một bên, một người hai người tìm chỗ ngồi xuống xem trò hay.
Trong nháy mắt Lý Thanh Lê nhận được cây gậy xỏ giày, vợ chồng cậu ba Lý không để yên được nữa, kéo Lý Nhị Bảo ra sau, chắn trước người nó.
“Lý Tiểu Lục, em nói cho rõ ràng trước đã, Nhị Bảo nhà anh bắt nạt em thế nào?” Cậu ba Lý hỏi.
“Nhà chúng ta có mười đứa nhỏ, ngoại trừ Đại Bảo ra đứa nào nhìn thấy em mà không đi đường vòng, Nhị Bảo còn dám bắt nạt em sao? Em bắt nạt nó nghe còn hợp lý?” Chị ba Lý giống như gà mẹ bảo vệ gà con, trừng mắt lên nhìn Lý Thanh Lê.
Lý Nhị Bảo có cha mẹ chống lưng, lá gan cũng to hẳn lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595456/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.