Lý Thành Năng ở bên ngoài đi nhà xí trở về, vừa đi vào nhà vừa kéo dây chun quần, thắt lưng còn chưa thắt xong đã nhìn thấy trong sân có thêm một người nữa, mà người này còn đang trừng to đôi mắt trong veo nhìn anh ta…
Lý Thành Năng ngại đến mức gương mặt đen đỏ bừng, vội vàng quay người, sau khi thắt dây xong lại quay người lại, trở về hình tượng đại đội trưởng quang minh chính đại.
Lý Thanh Lê lén bĩu môi, chẳng trách các cô gái và mấy cô vợ ở đại đội đều thích bộ dáng sạch sẽ khoan khoái của Phó Bạch, cô vừa từ ký túc xá thanh niên bước ra bây giờ lại đối diện với bộ dáng thịt khô già còn chưa thắt xong dây buộc quần, trong tóc còn lẫn cỏ rơm của anh họ ba, đột nhiên có hơi ghét bỏ.
Lời đó nói thế nào ấy nhỉ, người so với người tức muốn chết, hàng so với hàng chỉ muốn ném đi.
“Tiểu Lục, ánh mắt đó của em là sao?” Lý Thành Năng kéo vạt áo sơ mi sợi tổng hợp, bản thân cảm thấy chỉ có hai chữ: Hoàn hảo.
Lý Thanh Lê như tỉnh lại từ trong mơ, bước qua túm cánh tay của Lý Thành Năng: “Không có gì không có gì? Vừa rồi chị ba nói Nhị Bảo lại gây chuyện nên em đang tức giận thôi! Anh ba, chúng ta đi vào nhà chính ngồi, em có việc tìm anh!”
Lý Thành Năng bị cô kéo đi, ngón tay không nhịn được chỉ vào cô: “Lại không có chuyện tốt!”
Lý Thanh Lê trực tiếp ấn anh ta lên ghế ngồi, còn mình chuyển một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595454/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.