Có điều, sao Hoàng Quảng Linh và Tô Nhân lại đi chung với nhau? Nhưng cũng không quan trọng, đợi qua vài ngày nữa Tô Nhân đập đầu khôi phục trí nhớ cô ta sẽ biết Hoàng Quảng Linh là loại người gì ngay, đến khi đó chắc chắn không thể làm bạn bè nữa.
Dù sao nữ chính cũng đẹp nhất, nữ chính lương thiện nhất, sao có thể gom chung với loại người như Hoàng Quảng Linh?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dựa theo tình thế trước mắt Tô Nhân còn có khả năng đúng lúc đập đầu không?
Đột nhiên lại cảm thấy lo lắng vì đầu của Tô Nhân có thể đúng lúc đập chảy máu hay không…
Ra khỏi ký túc xá thanh niên trí thức đi về bên trái, qua sân phơi thóc chính là tuyến đường chính rộng rãi nhất thông đến đại đội, từ tuyến đường chính này đi về phía bắc thông đến cây cầu đá lớn, lại băng qua hai hộ gia đình, ngôi nhà thứ hai nằm ở bên phải cuối con đường nhỏ chính là nhà của đại đội trưởng Lý Thành Năng.
Lý Thanh Lê vào sân, vừa vặn đối diện tầm mắt với vợ của Lý Thành Năng là Ngưu Chiêu Đệ đang dùng nước vo gạo trộn cám heo, tuy rằng Ngưu Chiêu Đệ họ Ngưu nhưng đôi mắt chỉ lớn bằng một phần ba mắt của Lý Thanh Lê, lần này thật sự là mắt to trừng mắt nhỏ.
Lý Thanh Lê nghển cổ tới nhìn thêm vài cái, xác nhận Ngưu Chiêu Đệ quả thực đang mở mắt mới cười ha ha chào hỏi: “Chị ba, anh ba có nhà không? Em tìm anh ấy có việc.”
Ngưu Chiêu Đệ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595453/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.