Nhưng ánh mắt cuối cùng Mạnh Ngọc khiến bé khắc cốt ghi tâm. Cô nhi quả phụ, nơi này không thể ở lâu hơn nữa.
Lúc Mộng Nương tỉnh dậy thì trời đã sáng, cô đối mặt với một căn phòng trống rỗng và một chuyện kỳ lạ.
Cô nhìn thấy đồ vật trên tay con gái mình biến mất ngay lập tức, không kịp hỏi Lâm Nam Phong cũng phát hiện Mộng Nương đã tỉnh: “Trương Sĩ Thành và Mạnh Ngọc đã lên tàu, bây giờ chúng ta cũng nên rời đi.”
Trong lúc nói chuyện, Lâm Nam Phong lấy cho Mộng Nương một bộ quần áo cũ, trong khi đó bé đã thay quần áo con trai.
“Đi? Đi đâu?” Mộng Nương đột nhiên không hiểu: “Chúng ta còn phải tìm em trai con, mẹ không đi đâu.”
“Con đã giấu Đa Bảo rồi, mẹ muốn tìm Đa Bảo thì đi theo con, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa.”
Bé và người của sòng bạc hẹn giao dịch lúc tám giờ sáng, bây giờ đã bảy giờ, đón Đa Bảo rồi đến ga xe lửa cũng gần tám giờ rồi.
Mộng Nương thấy con gái không giống nói giỡn, nước mắt bất ngờ rơi xuống, cô không trách con gái, mừng rỡ nói: “Sao lá gan của con lại lớn như vậy?”
Không chần chừ nữa, Mộng Nương và con gái thay quần áo... Sau đó chui lỗ chó.
Bây giờ cô mới biết trong phòng có một lỗ chó ngay dưới gầm giường trong phòng bà lão.
Bên ngoài phòng bà lão có một góc chết, bình thường không có người chú ý đến nơi này, sau khi bé trở về đã bắt đầu lên kế hoạch, nhờ bà lão đào.
Cái lỗ không lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-quy-co-tu-ban-ve-que-roi/4601648/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.