Có lẽ do không cam lòng, Mạnh Ngọc sờ mặt khiêu khích nhìn Trương Sĩ Thành: “Cô ta là chỉ là một con điếm nhưng có thể khiến anh hết lần này đến lần khác đánh em, quả nhiên năm đó em không nên chọn cô ta, để cho cô ta bị chà đạp đến chết...”
Hai mắt Trương Sĩ Thành đỏ bừng vì tức giận, gã siết chặt nắm đấm, cuối cùng không nhịn được dùng sức tát một cái thật mạnh.
Cái tát này làm cho Mạnh Ngọc ngã xuống đất, cũng khiến cho cô ta im miệng.
Bởi vì ánh mắt Trương Sĩ Thành nhìn cô ta mang theo vẻ chán ghét và lạnh lùng: “Cô xem thường Mộng Thường nhưng bản thân không thể sinh con trai, cô cảm thấy cô là người nhà họ Mạnh thì giỏi lắm à? Được rồi, hôm nay tôi không cần cô, cô không phải là người nhà họ Mạnh tự hào sao? Trở về nhà họ Mạnh của cô đi.”
“Ba đứa con gái sẽ đi theo tôi, từ nay về sau bọn nhỏ không có liên quan gì đến cô, cô cũng không phải mẹ của bọn nó, tôi thả cho cô tự do, cô đi đi.”
Mạnh Ngọc che mặt khóc, thậm chí còn không dám khóc lớn, cô ta biết chồng mình đang nói nghiêm túc, cô ta nhìn trái nhìn phải, nơi này ngoại trừ bà cụ Trương thì không còn ai. Nhưng bà cụ Trương và cô ta đã kết thù oán sâu đậm, chắc chắn sẽ không nói giúp cô ta.
Vả lại bà cụ Trương đang xem kịch vui, ước gì Trương Sĩ Thành đánh cô ta vài cái mới cam tâm!
Cô ta không muốn ly dị.
Khuôn mặt Mạnh Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-quy-co-tu-ban-ve-que-roi/4601647/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.