Giang Minh Xuyên nói được thì làm được, tới cuối tuần, anh dẫn Kim Tú Châu tới tòa nhà bách hóa trên huyện.
Quầy đồng hồ ở tầng hai, ở cửa có không ít người đang xem nhưng mua lại không có mấy người, chỉ có một cô gái trẻ đi cùng cha mẹ đang cầm một chiếc đồng hồ màu nâu đeo thử.
Khi Kim Tú Châu đến gần nghe thấy cha cô bé nói: “Xuống nông thôn là phải làm việc nhà nông, mua đồ đắt như vậy quá lãng phí tiền, đổi cái tiện dùng đi, ba xem cái này cũng rất đẹp.” Rồi chỉ vào một đồng hồ màu bạc.
Cô gái vừa nghe lời này, nụ cười trên mặt cũng héo đi vài phần, không còn hứng thú như lúc đầu.
Người phụ nữ đằng sau cô gái nhíu mày, “Ông nói những thứ này để làm gì? Con gái thích là được, con bé còn phải xuống nông thôn, còn không thể dùng đồ tốt?”
“Mua đi, mẹ mua cho con.”
Cô gái lúc này mới vui vẻ trở lại, trề môi làm nũng nói: “Chỉ có mẹ là tốt.”
Kim Tú Châu cúi đầu nhìn, đồng hồ quá nhiều, kiểu dáng gì cũng có, cô sốt sắng bảo người ta lấy ra một chiếc đồng hồ dáng vỏ Tonneau* màu vàng, dây đồng hồ màu nâu. Nhân viên cửa hàng thấy cô có ý muốn mua, khi mang ra cho cô thử đã giới thiệu: “Đây là đồng hồ máy cơ nhập khẩu, giữ gìn cẩn thận có thể sử dụng cả đời đấy.”
* Dáng vỏ Tonneau: giống với hình dáng một thùng rượu – hai đầu thẳng và hai cạnh bên hơi cong. Kim Tú Châu gật đầu, lại nhìn trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-qua-phu-tai-gia/4903480/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.