Mặc dù dâu tây là nhà mình trồng, nhưng cô ấy thật sự không thường xuyên ăn. Một là làm ruộng bận bịu, cộng thêm nông thôn không có gì ngon, vườn trái cây trên đội trông coi rất chặt, không cho ai tùy tiện vào. Chút dâu tây này đều để lại cho bọn trẻ, thằng ba và thằng tư nhà cô ấy, Cẩu Đản Cẩu Thặng nhà Triệu Truyền Hải còn đánh nhau vì chút dâu tây này.
Với lại căn nhà cũ này lệch hướng, có lúc dâu tây chín cũng sẽ bị trẻ nít nhà hàng xóm bên cạnh hái trộm.
Chu Hồng Mai do dự, vẫn cất bước đi vào.
Cô ấy thấy dâu tây trong giỏ trúc ăn sắp hết rồi, bèn xách giỏ đi hái thêm. Dù sao cũng là người quen làm ruộng, chẳng mấy chốc đã hái hết dâu tây xuống.
Chu Hồng Mai múc nước rửa sạch sẽ, hơi cẩn thận mà ngồi bên cạnh cô em chồng.
Chủ đề mà hai chị em có thể nói cũng chỉ là hai đứa cháu trai Hậu Lễ và Hậu Tân.
Triệu Trân Trân là chủ tịch công đoàn ở xưởng bông nhà nước Bình Thành, bình thường sẽ không xuống phân xưởng, nhưng biểu hiện của hai đứa cháu sẽ tự có người nói với cô. Hậu Lễ và Hậu Tân đều chưa tốt nghiệp tiểu học, không biết mấy chữ. Vào phân xưởng rửa vải không nghiêm túc học hành xem máy móc, ngược lại giống mấy người công nhân già hay dùng mánh khóe gian lận, còn tuyên dương cô mình chính là chủ tịch công đoàn ở khắp nơi. Triệu Trân Trân không đi tìm chủ nhiệm phân xưởng, chủ nhiệm phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nguoi-me-tot/2514529/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.