Chu Gia Anh trừng to mắt, bà ta đã nói con gái luôn không thích Vương Ngọc Hoa, sao có thể mua kẹo cho cô ta! Bà cụ này bình thường hơi sợ ông Triệu, nhưng không sợ con dâu, không thèm nói thêm câu nào nữa, thở hồng hộc mà chạy ra ngoài!
Bởi vì Chu Gia Anh cố ý tan làm sớm, lúc này công việc của đội sản xuất vẫn chưa kết thúc, trong nhà ngoài Cẩu Đản và Cẩu Thặng thì không có người lớn. Triệu Trân Trân uống nước xong, dẫn Kiến Dân, Kiến Quốc và cả Kiến Xương đến nhà ông nội hái dâu tây.
Kiến Quốc đã sớm nhớ kỹ chuyện này.
Ông nội và bà nội của Triệu Trân Trân đều đã qua đời, nhà cũ không ai ở nên sụp vô cùng nhanh. Triệu Truyền Sơn dứt khoát dỡ mấy gian phòng, sửa sang lại đất trong sân, trồng các loại rau. Sân sau còn trồng hai cây đào, nhưng mà không thường ra quả, có quả thì cũng không ngon.
Ngược lại thì một mảnh dâu tây trồng ở sân trước cũng không thường xuyên chăm sóc, hai năm nay phát triển thành một mảnh lớn. Dâu tây này rất hay ra quả, từ tháng sáu đến đầu tháng tám, trong thời gian hơn một tháng, cách bảy tám ngày sẽ có một đợt quả chín.
Vương Kiến Quốc là một nhóc tham ăn, ngồi xổm bên cạnh dâu tây vừa hái vừa nhét vào miệng.
Dâu tây nhiều nước còn vừa thơm vừa ngọt, đương nhiên Vương Kiến Dân cũng thích ăn, nhưng sau khi cậu bé ăn mấy quả thì nuốt nước miếng, cũng học theo mẹ mà hái xuống bỏ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nguoi-me-tot/2514532/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.