Triệu Cự Giải xoa cằm, ra vẻ đăm chiêu nhìn Thác Thiên Yết nhất quyết chống đối mình, kiên nhẫn đến kì lạ: "Ngươi chắc chắn không chịu phối hợp?"
Thác Thiên Yết nhướng mày, vẻ mặt như đang tự hỏi cũng như đang khiêu khích đối phương: "Ừm... Vương gia à."
Triệu Cự Giải giật giật tai, cảm giác tiếng vương gia này rất êm.
"Giống hoa kia đúng là ta thắng được trong buổi đấu giá, nhưng một vị vương gia như ngài, muốn gì mà chẳng có, cần phải đi so đo với một dân đen như ta sao." Thác Thiên Yết mạnh miệng thì có, nhưng hắn biết tình thế của mình, đương nhiên sẽ không làm ra chuyện nguy hiểm an nguy bản thân.
Người trước mắt là vương gia, nhỡ đâu thật sự chọc điên hắn, ai đòi công đạo cho mình?
Cứ giữ thân trước đã, ít nhất cũng nên nể mặt hắn rồi hẵn tính tiếp.
Triệu Cự Giải ban đầu đúng là còn quan tâm cái giống cây gì đó, nhưng hiện tại thì hắn sớm quăng luôn ra sau đầu rồi.
So với vật chết, người trước mặt chẳng phải thú vị hơn sao?
Triệu Cự Giải rũ mắt, đột nhiên nói ra một câu không đầu không đuôi: "Ngươi muốn ở lại vương phủ không?"
Thác Thiên Yết đơ ra, âm thầm nghi hoặc.
"Không cần lo lắng ăn uống ngủ nghỉ." Triệu Cự Giải tiếp tục hỏi
Thác Thiên Yết nhíu mày.
"Một việc nhẹ như mặc quần áo cũng không cần tự làm."
Thác Thiên Yết lãnh đạm "Bẩm vương gia, không muốn."
Triệu Cự Giải nghiêng đầu, chống cằm: "Ta trả bạc cho ngươi, không cần sợ gia đình thiếu thốn."
"Không muốn." Thác Thiên Yết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thuyet-nhan-sinh/567282/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.