[đè xuống tấc cả hoảng loạn, từ bỏ tất cả mọi tâm sự, ngay giờ khắc này, ngưoi có nguyện ý cho ta cơ hội nắm tay của ngươi không? ]
Thời gian từng giây một trôi qua, Cố Thính Ngữ chú ý, thấy đầu ngón tay của Tu Nhĩ đã bắt đầu run lên nhè nhẹ, rồi lại quật cường, không chịu thu hồi lại.
Tay hắn, thong thả, chần chừ, đặt lên trên tayTu Nhĩ.
Một cảm xúc lạnh lẽo.
Cố Thính Ngữ nhận ra trong lòng bàn tay Tu Nhĩ đầy mồ hôi lạnh
Nếu như nói phương thức biểu lộ của Bạch Chi Ngao là rất thằng thắn, rất thuần tuý, y như ánh mặt trời đơn thuần mà ấm áp. Thì tình cảm của Tu Nhĩ lại tựa như băng tuyết trong ánh trăng, vẫn luôn ẩn dấu thật sâu sau những tầng mây.
Thế nhưng, chỉ cần lưu tâm quan sát, sẽ phát hiện ra một chút ánh sáng yếu ớt, như Tu Nhĩ hiện đang ở trước mặt, tuy rằng khuôn mặt y nhu hoà, nhẹ nhàng mang Cố Thính Ngữ xoay tròn di động, nhưng thân thể y lại cứng còng, tuy đã tận lực khắc chế nhưng những ngón tay y vẫn không ngừng run, tiết lộ nột tâm y có bao nhiêu sợ hãi bị cự tuyệt
Cố Thính Ngữ cũng không hề phát hiện cánh tay bản thân đang cầm tayTu Nhĩ, đã lặng lẽ tăng thêm lực đạo
Giai điệu chảy xuôi khắp trong căn phòng, mang theo hai nam nhân chậm rãi di đông…
Bước lên một bước…
Lùi lại một bước…
Xấu hổ ban đầu đã trôi qua, bước nhảy đã dần dần ăn ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254580/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.