Mấy thế kỉ trước, có một nhạc sĩ đã đi tới điểm tận cùng của sinh mệnh.
Mọi người trong lúc nghe kiệt tác lúc lâm chung của ông, một chút cũng không nghe ra đựơc sự đau thương, tình tố lâu dài, cũng với sự không cam lòng sâu sắc.
Nhưng rất ít người biết đựơc “Khúc quân hành ngày diệt vong” đã đựoc ông ta sáng tác trong tâm trạng thế nào
Khúc nhạc này đựoc viết trong lúc ông bị bệnh nặng, là khúc ngạc ông vì người mình yêu mà chế tác
Đã có lời đồn, người yêu của ông, là một quý tộc danh tước, lúc đó dưới áp lực xung quanh, bọn họ không có khả năng công khai ở cùng một chỗ: Lại cũng có lời đồn, người mà ông yêu thương đang ở nơi biên ải xa xôi, hai người một năm cũng không thể thấy mặt nhau vài lần…
Nói chung, vị nhạc sĩ này đã ly khai trong nỗi cô độc, nhưng điều duy nhất có thể khẳng định chính là, khúc nhạc mà ông lưu lại khẳng định mỗi tối sẽ luôn lặng lẽ vang lên bên tai người ông yêu.
Chỉ có những con ngừoi cô độc trong một thời gian dài mới có thể chân chính hiểu ra hàm ý ẩn sâu trong tác phẩm này.
[ Cho dù con đừơng này có đi vào ngõ cụt, ta vẫn sẽ làm bạn với ngươi.
Bởi vậy, người yêu ơi, ngày diệt vong cũng không còn đáng sợ. ]
Thời gian dài như không có giới hạn, Tu Nhĩ cũng không muốn hồi tưởng lại mình làm sao có thể một mình sống sót qua những đem đen, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254583/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.