[ Người người đều nói Thánh chủ của thê sgiới này là người đẹp nhất, kỳ thực nương ta mới là người đẹp nhất!]
Khi mới vào Hư Hoa chi cung, người thứ nhất gặp đựoc – nam hài kia đang hiện lên trong đầu Cố Thính Ngữ.
[… Không ai quen thuộc với hắn hơn ta…]
Khi Cố Thính Ngữ hỏi han thiếu phụ kia, nàng đã nói vậy với hắn.
[Ngài đã hơn mười năm không xuất hiẹn trên Thánh điện, không ai biết ngài đi nơi nào…]
Ngay vừa rồi, tên hộ vệ sau cùng dường như đã biết đựoc hành tung của Thánh chủ.
…
Thê nhưng, cái hài tử mà hắn gặp lúc ban đầu kia chỉ có hình dáng vừa vặn của một đứa bé mười tuổi
“Ngươi đến tột cùng là ai?”
Cố Thính ngữ nhìn “Thiếu phụ” đã bỏ đi dáng vẻ cũ, khí chất thanh lệ động nhân vượt xa vẻ nhiếp nhân tâm phách trong trang phục nữ
Trước mắt mình chính là dung mạo tinh xảo hoàn hảo của nữ nhân, nhưng người đang ôm ấp hắn, thực tế lại là một nam nhân
Y nhìn Cố Thính Ngữ thật sâu, trong sóng mắt lưu chuyển mang theo nhu tình như nước
“Ta là Thanh Tước.”Namnhân tận lực đè thấp thanh âm trở nên mềm mại trầm thấp
—————————-
ChuTước, còn gọi là Phương Hoàng, là vật cưỡi của Chính thần – là Thánh điểu bất tử.ChuTước sinh ra là lúc tinh hoa của thiên địa tập hợp, toàn thân toả ra vầng sáng màu vàng, nguyên khí khi cạn thì sẽ chết, sau đó lại có thể sống lại từ trong tro tàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254561/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.