“Không có ai có thể đẹp hơn Thánh Chủ.”
Hộ vệ một tay đẩy mạnh Cố Thính Ngữ vào một gian phòng bí mật âm u, sau đó chăm chú đứng chắn ở cánh cửa
“Bọn họ, chính là kẻ vọng tưởng siêu việt hơn Thánh chủ Mỹ nhân sao? Ha hả… Tốt, ta đầy liền lưu lại mỹ của bọn họ.”
Cố Thính Ngữ bắt đầu run Thấy rõ rồi chứ!Gian phòng bốn phía treo đầy trên tường đèu là da mặt người.
Đó chính là lớp da thịt người chân chính đựơc kéo xuống từ trên con người a!!!!
Cố Thính Ngữ thở gấp một hơi, xoay người nhìn tên hộ vệ hầu như đã rơi vào điên cuồng.
“Chỉ tiếc… Ngài chán ghét ở đây… Tiền tài, khuôn mặt đẹp, mọi người sùng bái…” Trong mắt hộ vệ bỗng toát ra nỗi đâu đến khắc cốt ghi xương “Ngài đã hơn mười năm không có xuất hiện ở Thánh điện, không ai biết ngài đi nơi nào, suốt đời ngài đều theo đuổi vẻ đẹp chân chính… Ta đã theo ngài hơn ngàn năm, nhưng vẫn không biết ngài rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì… Chỉ là … Ngươi…”
Hộ vệ rút ra một móc câu lớn, từng bước một tiếp cận Cố Thính Ngữ “ta đã từng nói qua với người, Cống phẩm thì nên ngay ngốc ở vị trí của mình.”
Cố Thính Ngữ theo phản xạ tính lui về sau, trong không gian chật hẹp toả ra mùi tanh hôi, xung quanh đều là gương mặt kinh khủng của ngừơi chết.
Không có nơi nào có thể trốn.
“đem gương mặt bình thường của ngươi làm thành tiêu bản, ngươi hẳn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254562/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.