Hạ sang, hoa viên nhỏ nơi hậu viện khoe sắc rực rỡ, một mảnh phồn vinh thịnh vượng.
Tống cách cách ngồi trong đình, bên người là thị nữ Ức Mai.
"Chuẩn bị xong cả chưa?" Tống cách cách hỏi, khuôn mặt thanh tú khó nén vẻ tối tăm.
"Cách cách yên tâm. Tiểu Tân Tử đã sắp xếp trong hoa viên cả rồi. Ngày nào con chó kia cũng chạy tới đây chơi. Hôm nay Nữu Hỗ Lộc cách cách cũng tới thỉnh an phúc tấn. Tiểu Tân Tử sẽ dẫn con súc sinh kia tới chỗ của Nữu Hỗ Lộc cách cách."
Tống cách cách hài lòng nhếch môi: "Thai này của Nữu Hỗ Lộc thị vẫn luôn không ổn định. Ta không tin sau khi nàng bị kinh hách thì còn có thể sinh ra đứa nhỏ."
Ức Mai cụp mắt: "Cách cách nói phải."
"Cũng chẳng thể trách ta lòng dạ ác độc. Trước đó rõ ràng là gia muốn mang theo ta và Cảnh thị xuất kinh, lại bị nàng chen ngang. Người mang thai nên là ta mới đúng." Tống cách cách siết chặt khăn tay.
Ức Mai không tiếp lời, không dám chọc giận Tống cách cách. Từ sau khi mất đi hai tiểu cách cách, cách cách liền trở nên cổ quái, ngày nào cũng mê mê sảng sảng. Huống hồ thân thể cách cách ngày một xấu đi, dù có theo chủ tử gia rời kinh cũng khó có thể mang thai.
Cố tình Tống cách cách còn chưa nhận thức được việc ấy, cho rằng Nữu Hỗ Lộc cách cách đoạt mất cơ hội của mình nên mới có âm mưu lần này.
Tống cách cách yên tĩnh chờ ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-ky-su-tan-chuc-cua-hoang-quy-phi/3080293/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.