Các bạn học khác cũng lần lượt thức dậy. Tất cả cùng nhau thu dọn một chút, sạch sẽ cả rồi thì ai về nhà nấy nghỉ ngơi.
Di Giai ngồi sau xe Lâm Phong vô cùng tỉnh táo và đầy năng lượng vì đêm qua cô đã ngủ rất ngon, không trằn trọc, không mộng mị lung tung. Có lẽ, anh chính là liều thuốc an thần của cô, cho nên, chỉ cần có anh tâm trí cô sẽ luôn yên bình.
Về đến nhà, cô vui vẻ: “Chúc mừng sinh nhật trưởng thành của anh, Phong Phong.”
Hôm nay là 21 tháng 4, sinh nhật của chàng trai cô yêu thương. Vậy là cả anh và cô đều đã trưởng thành cả rồi.
Lâm Phong trước nay không để ý đến ngày sinh nhật của mình lắm, cũng không thích tổ chức sinh nhật náo nhiệt, chỉ có cùng ba mẹ và em trai ăn bữa cơm ấm cúng thôi.
Nhưng mà năm nay và cả những năm về sau nữa, đã khác. Vì bây giờ có thêm cô cùng anh mừng sinh nhật, anh bỗng chốc cảm giác mình mong chờ sinh nhật hơn bao giờ hết.
Để ý xung quanh không có ai, anh liền đưa tay vuốt má cô dịu dàng: “Cảm ơn em.”
Di Giai có hơi ngại ngùng, sợ bị ba mẹ Lâm Phong hay ba mẹ cô bắt gặp cảnh anh và cô thân mật, nhanh chóng nói tạm biệt anh rồi quay vào nhà.
Lâm Phong nhìn theo bóng Di Giai đến khi cô vào nhà rồi mới quay người vào nhà mình.
Di Giai vào nhà đã nghe mùi thức ăn thơm phức. Ba mẹ Cố đã chuẩn bị sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa-vua-luc-yeu-anh/2916354/chuong-49.html