Di Giai khẽ nắm tay Lâm Phong mà không kiêng dè cô chủ nhiệm Lê đang ngồi đó. Đơn giản vì cô Lê đã sớm biết việc cô và anh yêu đương, còn hết sức ủng hộ.
“Sau này anh định thế nào? Sẽ trở thành cảnh sát như ý bác hai sao? Hay sẽ trở về quản lý công ty?” Cô nhìn anh, nghiêm túc hỏi.
Lâm Phong nghĩ ngợi một lúc, cũng không biết tương lai mình sẽ thế nào, trở thành gì, làm gì nữa. Anh hờ hững: “Anh không biết.” Dù gì đi nữa, đó cũng là chuyện người lớn trong nhà định sẵn cho anh, anh cũng không cần mất công nghĩ.
Di Giai biết Lâm Phong trong lòng cũng như cô, không dễ dàng gì khi bị sắp xếp sẵn cuộc đời. Cô siết chặt tay anh hơn như để an ủi, thì thầm: “Anh làm gì em cũng sẽ ủng hộ anh. Nhưng em hi vọng anh sẽ được làm những gì mình thích, bởi vì em muốn thấy anh vui vẻ.”
Những lời này không những khiến cho Lâm Phong thoải mái hơn mà còn giống như vừa cởi nút thắt trong lòng anh. Anh đột nhiên đã có quyết định riêng của mình, sẽ trở thành người mà anh muốn, đi con đường mà anh lựa chọn, bất chấp tất cả sự phản đối của gia đình. Bởi vì chính bản thân mình, bởi vì cô muốn anh vui vẻ, bởi vì con đường anh chọn sẽ có cô cùng anh đồng hành.
Trước nay cuộc sống của anh vốn u tối, anh chưa bao giờ nghĩ nhiều đến chuyện tương lai. Thế nhưng, từ khi có cô, anh đã khác, anh muốn tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa-vua-luc-yeu-anh/2916356/chuong-48.html