Di Giai quyết định vứt hết mọi lo lắng ra sau đầu, tập trung nấu ăn.
Cô rất muốn làm bánh kem cho Lâm Phong, nhưng mà mẹ Lâm nói ba Lâm buổi chiều trở về, sẽ mang theo bánh kem đã đặt sẵn luôn. Thôi thì để sau này có cơ hội, cô sẽ tự tay chuẩn bị bánh kem sinh nhật cho anh vậy.
Di Giai làm bếp chính, còn Lâm Phong làm phụ bếp. Lâm đại thiếu gia từ nhỏ không động tay đến việc gì, bây giờ lại bận rộn tay chân ở bên cạnh Di Giai.
Có điều, anh rất thành thạo, cũng làm rất tốt, không hề vụng về lúng túng.
Di Giai ngạc nhiên: “Em không ngờ anh lại giỏi như vậy đấy.”
Lâm Phong cao ngạo: “Anh là ai cơ chứ, có việc gì làm khó được anh?”
Di Giai hừ lạnh: “Vừa khen anh một chút anh đã lên mặt rồi.” Nói rồi cô lại tập trung chuyên môn của mình, sợ nói thêm một câu anh sẽ không đáp xuống đất được mất.
Lâm Phong nhìn Di Giai tất bật, rất ra dáng một cô vợ đảm. Anh bất chợt không cầm lòng được, cứ thế hôn lên má cô một cái.
Di Giai bị hôn trộm vô cùng bối rối: “Anh làm gì vậy, lỡ đâu Lâm Vĩnh bất ngờ đi xuống nhìn thấy chúng ta thì sao?”
Nỗi sợ của Di Giai làm Lâm Phong bật cười: “Thằng nhóc đó dám hé miệng, xem anh xử lý nó thế nào.”
Mà ở góc cầu thang, có một cậu nhóc đang kinh ngạc trợn tròn mắt. Cậu vừa trông thấy cái gì thế? Anh trai… anh trai cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa-vua-luc-yeu-anh/2916353/chuong-50.html