Song Ngư giữ im lặng với mọi người và ép Kim Ngưu và Cự Giải không được nói với những người khác. Kim Ngưu nghe xong rất tức giận thậm chí đã suýt đánh Ngư:"Chuyện lớn như vậy cậu cũng im lặng? Nếu để cho Sư Tử hay Thiên Yết biết thì hai người họ chắc chắn sẽ trừng trị chị ta!"
Song Ngư cười, nhưng nụ cười chẳng lấy một tia cảm xúc:"Kim Ngưu, tao không dám đối mặt với hai người họ đâu" Lại lặp lại hình ảnh sảy ra trong đầu Song Ngư lại suy nghĩ. Nếu người ngã là cô thì tốt rồi. Vì chuyện của Thiên Bình cô cũng ngại hơn khi trò chuyện với họ, dù đã rất thân thiết.
Kim Ngưu tức tới thở phì phò:"Tùy mày, từ giờ tao không quản mày nữa, tức chết tao" Nói xong Kim Ngưu ra khỏi, cánh cửa bị đóng 'rầm' một tiếng.
Cự giải đột nhiên im lặng, anh biết Song Ngư hiện tại đang có tâm trạng gì. Anh khẽ nắm lấy bàn tay lạnh của cô. Ánh mắt của anh không biết có phải hay không chạm phải chỗ mềm yếu nhất của cô, không hẳn là một lời an ủi, cũng không phải trách cứ.
Ngư đột nhiên nghẹn ngào nói:"Em vốn không phải là người chịu tất cả uất ức này,...hức...đáng nhẽ em có một cuộc sống tốt ở nơi em thuộc về, lắm lúc em tự hỏi tại sao em lại phải ở đây gánh chịu tất cả, em sợ lắm em....em đã cố để lơ đi những lời nói cay độc nhưng... nhưng họ không bao giờ buông tha em, giờ đến trường thôi cũng là một gánh nặng. Mỗi ngày...mọi ánh mắt đều hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ngong-cuong-cua-nhung-ke-phan-dien/2575933/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.