Đối diện với câu hỏi của tôi sắc mặt hắn không hề thay đổi
Nụ cười đầy ương ngạnh lại thêm lần nữa xuất hiện
" Cậu tò mò lắm thế? Có nói cậu cũng không biết " Hắn lắc đầu rồi bĩu môi
Thái độ hời hợt này quả thật không phù hợp với hoàn cảnh giao tiếp của chúng tôi
Hôm nay, nhờ câu hỏi về gia đình mà tôi hiểu hắn nhiều hơn
Trước đây là do tôi vô tâm, chỉ biết tới bản thân mà không suy nghĩ cho cậu ấy
Có lẽ Nam phải trải qua nỗi cô đơn thiếu tình thương mỗi đêm về
Nam đơn độc trong căn nhà tưởng chừng như thân quen mà lại vô cùng xa lạ
Mẹ - tiếng gọi đơn giản ai dè khó khăn vô cùng
" Cậu chưa nói sao dám khẳng định tôi không biết? "
Thằng cha này dám coi thường tôi, thật không ra gì
" Biết hay không là một chuyện. Sự thật như thế nào lại là chuyện khác "
???????
Hôm nay bày đặt chơi chữ với tôi, biết với chả không biết, đau cả đầu
Tên này văn hay chữ tốt từ bao giờ không biết
" Thôi bỏ đi, tôi chả muốn biết nữa "
Trước vẻ mặt của Vi, Nam đột nhiên thấy buồn cười
Mấy đứa bạn trong lớp của Nam cũng đến đông hơn, đột nhiên có một giọng cà khịa vang lên
" Gớm nữa, hai ông bà này thích nhau hay gì? " Cha nội Bình ánh mắt hiếu kì nhìn chúng tôi
Thôi bỏ mẹ rồi... Phong ơi là Phong
Đến sớm đến muộn không bằng đến đúng lúc
Phong vừa bước vào cửa thì Bình buông lời cà khịa, thế có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/192300/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.