Nhìn cậu con trai đi lên phòng, tâm tình ông Hải thoáng chút có sự thay đổi 
" Tối nay bà và con ở lại ăn cơm, tôi có chuyện muốn thông báo " Nói xong, ông Hải đi vào phòng sách 
Bà Mai thở dài, lông mày dần dãn ra, ánh mắt sâu sa hướng lên cánh cửa phòng Nam 
Một lúc sau bà gọi điện cho cậu con mình 
" Phong hả con, tối nay bố con có chuyện muốn nói, sau khi tan học con tới được không? " 
Đầu dây bên kia, Phong ngập ngừng rồi kẽ đồng ý 
" Con biết rồi " 
Từ ô cửa sổ nhỏ, ánh mắt Phong vu vơ nhìn về tương lai 
Nét lạnh lùng dần mất đi, cậu cười nhạt nhắc nhở chính bản thân mình 
" Con người tôi vốn rất tham lam, giống như giây phút từ lần đầu tiên gặp mặt tôi đã muốn biết tên cậu rồi " 
~ Chiều hôm ấy ~ 
Nam ngáp ngủ đi từ trên phòng xuống 
Cậu vừa đi vừa vuốt vuốt mái tóc rối 
Bộ đồng phục học sinh sộc sệch từ sáng chưa kịp thay 
Cậu dụi mắt vác mặt vào bếp tìm đồ ăn bởi bữa trưa tuyệt thực phản đối 
" Cậu Nam, chiều nay cậu không phải đi học à? " Cô giúp việc 
" Chiều cháu nghỉ... Mà cô à, nhà này có mấy người đâu sao giờ này cô đã chuẩn bị bữa tối? " Nam rót ly nước lọc rồi ngửa cổ uống 
" Ông chủ dặn tối nay có mẹ con bà Mai tới ăn tối " 
" Phụt... " Nam sặc nước, trợn ngược mắt lên " Tối nay mẹ con họ tới đây? Lại còn ở lại ăn cơm? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405188/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.