Yêu một người không yêu mình, quan tâm một người không chú ý đến mình cũng như là tự mình cầm dao cứa vào da thịt. Chỉ có mỗi mình tốn thương... Thôi thì buông bỏ để rồi sống tiếp. 
Nhìn bầu trời đêm, Phong thở dài một tiếng, cậu nhớ lại cuộc nói chuyện với Nam trong buổi tối trước khi xuất ngoại. 
Hai người ngồi đối diện nhau, gương mặt Nam có vẻ gì đó khắc khổ. 
"Cậu ấy thích EXO, thích trà sữa vị caramen, ghét sầu riêng, ghét trời nóng, thích chó ghét mèo, không ăn được thịt chó, thịt vịt, thịt mèo..." Nam kể một loạt sở thích của Vi. 
Phong ngồi chống cằm càm ràm: "Nhớ rồi, cậu đã nói 5 lần rồi đấy." 
Nam cười nhạt nhận ra: "Thế à." 
Phong không trực tiếp nhìn Nam, cậu lơ đãng nhìn xung quanh: "Cậu... vẫn rất quan tâm cậu ấy?" 
Đáy mắt Nam có gì đó thay đổi, cậu trầm giọng: "Tôi chưa bao giờ hết quan tâm cậu ấy." 
Phong định nói gì đó nhưng lại thôi. Lòng cậu trùng xuống, ViVi trước đây của cậu... bây giờ hoàn toàn trong trái tim người khác rồi. 
Hai người rơi vào trạng thái trầm tư, không ai nói gì, chỉ là họ đã quá hiểu nhau. 
Phong biết Nam thích Vi. Nam cũng biết Phong có tình cảm với Vi. 
Nam đi rồi, cậu đành nhờ Phong quan tâm cô ấy và cũng là... nhờ Phong đem lại hạnh phúc cho cô gái cậu thương. 
Sai lầm lớn nhất của cuộc đời chính là mải mê chạy theo những thứ vốn không thuộc về mình, để rồi mất đi khoảnh khắc tươi đẹp của bản thân. 
...... 
Đột nhiên cửa phòng mở ra, Hạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405215/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.