Tôi và cậu ấy là một mối quan hệ không rõ ràng.
Rốt cuộc ... mình là gì của nhau?
Có nhung nhớ nhưng không ràng buộc.
Có cần nhau nhưng không níu kéo.
Không tồn tại những lời hẹn ước.
Chẳng phải người dưng cũng không phải tình nhân.
Ít hơn tình yêu và nhiều hơn tình bạn thân.
Một mối quan hệ lưng chừng, lấp lửng.
Để đôi khi giật mình tự hỏi: "Tôi và cậu .... mình là gì của nhau?"
............
Buổi trưa, tôi đã suy nghĩ rất lâu.
Nghĩ xem làm thế nào để giữ lại tình bạn này mà không phải níu kéo trong vô vọng.
Nghĩ xem làm thế nào để đủ dũng khí đối diện khi mà hai chúng tôi dường như lặng thầm trong xa cách.
Và nghĩ xem làm thế nào để từ bỏ cậu ấy trong âm thầm, để một trong hai người không ai phải tổn thương ...
Hơn 2h chiều, tôi đến hồ sen gần trường chờ hắn.
Bởi vì chỉ mặc một chiếc áo len mỏng với áo gió bên ngoài nên tôi thấy hơi lạnh.
Ngồi một mình trên băng ghế đá, lòng tôi bâng khuâng lạ thường, chưa bao giờ tôi cảm thấy nhớ hắn như lúc này.
Không khí xung quanh tôi yên ắng, yên ắng đến mức tôi phát sợ. Mặt hồ cứ phẳng lặng như thế, dường như không dao động trước cuộc đời xô bồ đầy ngã rẽ, một mình ngỡ ngàng với gió đông.
Con người ta đôi khi cũng vậy, vẫn cứ lạnh lùng thờ ơ và vô cảm không dám đối diện với chính tình cảm của bản thân.
Ngẩng đầu lên nhìn trời, tôi nôn nao nhớ lại lời hắn trước kia.
Hắn nói: "Nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405209/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.