Nam là vậy nhưng còn Phong ở một diễn biến khác sau khi ra khỏi nhà...
Trạm y tế gần nhà tôi.
Tôi nằm dài trên giường bệnh với gương mặt méo sẹo.
Chân phải của tôi được cố định trên cao và đương nhiên là băng bó kín mít rồi.
Tại sao ấy à? Nói ra thì hơi ngại.
Sự việc là chiều nay, mẹ tôi đang nấu cơm thì có việc gấp ra ngoài, trước khi đi có dặn tôi canh chừng nồi cá rán trên bếp.
Tôi tất nhiên là có canh chừng rồi.
Canh một lúc thì ra mở tivi xem "Việt Nam hôm nay" trên VTV1.
Nói là xem mà chỉ để đó cho vui cửa vui nhà.
Rồi tôi lại lên trên phòng tranh thủ đi tắm chờ cá chín.
Vừa vào phòng tắm mở nước thì dưới nhà tivi đang nói oang oang: "Nhóm nhạc Hàn quốc Ekso (EXO) vinh dự là nhóm nhạc kpop đầu tiên..."
Cái đù má, nghe vậy tôi lao như điên từ phòng tắm ra.
Dạ vâng, chân thì ướt chưa kịp lau, tôi nhảy cóc mấy bậc cầu thang và rồi trượt ngã chỏng vó ra đấy.
Tin tức thì chưa kịp xem, cá thì chả biết chín chưa mà tôi đã lăn đùng ra rồi.
Lê lết tấm thân già đứng dậy, chân phải đau đến nỗi tôi không dám đặt xuống đất nên đành phải nhảy lò cò vào bếp.
Chắc là chân bị bong gân rồi, đen thế chứ, quả này không nhanh ra trạm y tế băng lại là khỏi đi 1 tháng.
Lạy trời, điện thoại tôi còn để trong bếp chứ không nhảy lò cò lên tầng thì tôi thua con mẹ nó luôn.
Gọi điện mẹ thì bả nói chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405197/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.