Nhà Nam ~
Nam một mình đứng ở ban công, gương mặt đầy ưu phiền buồn bã.
Ánh nắng nhàn nhạt của buổi chiều tà phảng phất trên người cậu tạo ra sự cô đơn khó nói thành lời.
Cậu thở dài rồi gãi đầu: "Giá mà cậu thông minh một chút, như vậy có thể nhận ra tình cảm của tôi rồi."
Buồn...
Vì ai đó không hiểu được tình cảm của bạn.
Vì ai đó làm trái tim bạn co thắt theo từng nhịp đập.
Vì ai đó mang đến hạnh phúc cho bạn rồi lại vội vàng đánh rơi.
Có ai biết đằng sau những nụ cười.
Là những giọt nước mắt rơi âm thầm lặng lẽ.
Có ai biết đằng sau một con người mạnh mẽ.
Là cái gục đầu lặng lẽ giữa đêm khuya.
......
Loanh quanh một hồi, cậu lại lẩm bẩm: "Hay giờ mình đi tỏ tình ta? Được không nhỉ?"
Dòng suy nghĩ về vụ tỏ tình trong đầu Nam bị chặn đứng bởi tiếng gõ cửa.
"Cậu Nam, ông chủ kêu cậu xuống dưới nhà."
Nam chớp chớp mắt nghĩ gì đó rồi mới hỏi lại: "Mẹ con cậu ta cũng ở dưới đó à?"
Cậu ta mà Nam nhắc tới không nói cũng biết là Phong rồi.
"Mẹ con cậu Phong cũng dưới đó, nhưng ông chủ muốn cậu gặp một người khác. Cậu nhanh xuống đi, đừng để khách đợi."
Còn lại mình Nam trong phòng, cậu loanh quanh một lúc sau đó mới xuống.
Vừa đi cậu vừa lẩm bẩm: "Đến sớm đến muộn không bằng đến đúng lúc. Cái thứ vô duyên gì đâu, đang định tỏ..."
Nói được một nửa cậu ngô nghê cười: "Nói đùa tí thôi, liêm sỉ còn mà."
Vừa xuống cầu thang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405196/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.