Hạ Vũ mệt mỏi tỉnh giấc, cậu ưỡn người cho xương cốt giản ra rồi cố gắng ngồi dậy. Cơ thể đau đớn như có hàng ngàn bánh xe lăn qua người vậy, cậu lấy tay mình đỡ lưng rồi nhìn xung quanh giường.
"Đi đâu rồi ta?" Hạ Vũ lết thân hình nhức mỏi đi xuống bếp tìm Lăng Đằng.
"Em thức rồi hả? Mau lại đây ăn ít gì đi, sáng giờ chưa bỏ gì vào bụng rồi!" Lăng Đằng đang loay hoay làm đồ ăn thì thấy Hạ Vũ xuất hiện, cậu chạy lại kéo ghế rồi đỡ Hạ Vũ ngồi xuống: "Hôm nay ăn hủ tíu nhé? Anh nấu không ngon bằng mẹ nên đừng có chê nha!"
Bình thường Lăng Đằng hay nấu món tây nhưng hôm nay lại hứng thú nấu đồ món khác, lúc trước ở nhà với mẹ Hoa học được công thức nấu món này nên thử xem có thành công không.
"Không biết ngon không mà em thấy thơm lắm, mau đi anh đói bụng quá rồi nè." Hạ Vũ thúc giục Lăng Đằng đem tô hủ tíu lại, vì cậu được nuông chiều quen rồi nên tích cách có hơi trẻ con, lúc đói bụng sẽ nũng nịu kêu gào với Lăng Đằng.
"Tới liền đây! Vợ yêu ăn ngon miệng nhé!" Lăng Đằng bưng tô hủ tíu lại rồi cúi đầu hôn lên môi Hạ Vũ một cái, rồi đi vào bếp bưng chanh và sa tế ra để lên bàn: "Hôm nay vợ anh tuyệt lắm."
"Anh này!!! Đang ăn mà anh nói gì vậy?" Hạ Vũ được khen thì trợn mắt lên mắng Lăng Đằng một trận, lần nào làm xong chuyện đó cậu đều được khen làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974610/chuong-62.html