Hạ Vũ phải nói mãi Lăng Đằng mới chịu mặc đồ vào để đi làm, cậu loay hoay cầm đống tài liệu hôm qua bác sĩ Linh nhờ làm giúp. Thật ra không phải cậu lo chuyện bao đồng mà do bác sĩ Linh còn có con cái phải lo, làm mẹ đơn thân đã cực khổ nên việc gì giúp được cậu sẽ ưu tiên làm trước.
"Anh ơi tắt điện hộ em với!" Hạ Vũ đi ra ngoài lúc nào cũng không quên nhắc nhỡ Lăng Đằng tắt điện, nghe nói tiết kiệm sẽ màu giàu nên thử tiết kiệm từ những thứ nhỏ nhặt xem sao.
"Em quên không mang theo thẻ nè."
Lăng Đằng bước ra khỏi phòng trên người mặc một bộ vest chỉnh chu, tóc được tạo nếp vô cùng thời thượng, bàn tay lúc nào cũng giơ lên lắc lắc, cố ý muốn cho Hạ Vũ thấy là hai người đang đeo đồng hồ cặp. Trên mặt cậu lúc này cứ mỉm cười tủm tỉm suốt, cứ nhìn thấy Hạ Vũ là hạnh phúc lại dâng trào.
"Hôm nay anh sẽ tự mình đến rước em, chờ anh ở cổng nhé!" Lăng Đằng cúi người xuống hôn vào đôi môi căng mọng của Hạ Vũ, hôn xong cậu ngẩng người lên dùng lưỡi liếm quanh vành môi của mình cảm thán: "Ngọt ghê!"
"Đồ hâm!!!" Hạ Vũ không chấp nhất với người thích nói ngôn tình, cậu trừng mắt với Lăng Đằng rồi đi ra ngoài trước. Nếu cứ đứng ở trong nhà sợ rằng Lăng Đằng sẽ không đi ra mà ở đó nói những lời khiến cậu nổi cả gai ốc.
...
Hôm nay Hạ Vũ xin nghỉ nửa buổi, lúc cậu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974608/chuong-63.html