Từ ngày hôm đó sự việc được lan truyền khắp mạng xã hội, có người trách móc cũng có người an ủi Hạ Vũ. Hạ Vũ thì cũng già đầu rồi nên rất ít quan tâm dư luận, từ lúc được trả lại trong sạch thì bệnh viện mới hoạt động trở lại.
Hạ Vũ nằm lì trên giường không muốn bước xuống, cậu quay người chui vào trong lòng Lăng Đằng cục cựa.
"Ước gì được ôm anh hoài, em làm biếng đi làm quá đi."
"Sao người em lạnh vậy?" Lăng Đằng đang ngủ thì bị cơ thể lạnh lẽo của Hạ Vũ làm cho thức, cậu hé đôi mắt còn đang mê ngủ ra nhìn xuống phía dưới.
"Em không biết, do anh mê ngủ không ôm em đó." Hạ Vũ chu mỏ nũng nịu, cậu gì đầu mình vào ngực Lăng Đằng lắc liên tục.
"Được rồi ôm em đây, đã bảo ở nhà anh nuôi lại không đồng ý." Lăng Đằng dùng hai tay kéo người Hạ Vũ lên hôn Hạ Vũ say đắm, bàn tay không an phận dần mò xuống dưới: "Lạnh quá thì để anh làm em ấm lại nha?"
"Ưm... khó thở quá!! Khoan đã, hôm nay em còn phải đi làm!!!" Hạ Vũ nhanh tay chộp lấy bàn tay không an phận lại, cậu hôm nay còn phải đi làm nếu thêm một hiệp nữa sợ là xuống giường không nổi quá.
"Nghĩ một ngày không được sao? Em làm bé Đằng thức giấc rồi thì phải chịu trách nhiệm đi chứ?" Lăng Đằng khó chịu ép chặt Hạ Vũ lại rồi cọ quậy phía dưới, bàn tay lần nữa dùng lực mò xuống phía dưới khơi mào ham muốn của Hạ Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974612/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.