Cố Ngụy Thành uống một ngụm nước bạc hà, cười nhẹ.
“Vì em nên anh mới thay đổi thôi.”
Mễ Mễ cảm thấy nực cười.
“Vậy sao…nhưng có lẽ anh chỉ là có hứng thú nhất thời thôi.”
Bầu không khí càng lúc càng căng thẳng hơn, dùng xong Mễ Mễ rời đi trước, cô từ chối lời thỉnh cầu trở về của Ngụy Thành. Nhìn bóng lưng Mễ Mễ rời đi mà anh cảm giác như khoảng cách ấy ngày càng xa hơn. Yên Á lắc đầu nhìn người em của mình.
“Hiazz Ngụy Thành à em nên tìm cách hiểu em ấy hơn, từng làm người ta tổn thương thù khó có thể khiến họ tin tưởng em một lần nữa.”
Ngụy Thành buồn bã nhìn bản thân trong cốc rượu, có lẽ Yên Á nói đúng Mễ Mễ đã chịu rất nhiều nỗi đau.
Về đến nhà, Mễ Mễ mệt mỏi đi vào trong nhà tắm rửa mặt cho tỉnh táo. Cô nhớ lại những cử chỉ bất thường của Ngụy Thành gần đây có phần khó tin, nhìn ngôi nhà bên cạnh còn tối đèn Mễ Mễ thở dài rồi đi lên phòng.
Căn phòng ấm áp với ánh đèn ngủ, Mễ Mễ bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Đàn anh gọi cô đến đón Ngụy Thành, Mễ Mễ cự tuyệt nói:
“Anh có thể nhờ người khác đến đón, em đang rất mệt.”
Yên Á đành đặt sát điện thoại vào Ngụy Thành, giọng anh nhẹ nhàng nói:
“Mễ Mễ à anh xin lỗi mà.”
Vừa nhẹ nhàng cái bỗng hét lơn lên.
“Anh thật sự thật sự yêu em lắm.”
Yên Á bất lực nhờ Mễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580141/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.