Một buổi sáng diễn ra như bao ngày khác. Diệp Nhi đến cùng cô đi học, Nhật Hoàng đi cùng. Dường như họ đã hình thành thói quen đi bộ ba. Trên đường đi, họ tranh thủ ôn bài cho kì thi giữa kỳ. Linh Anh học rất tốt các môn xã hội nhưng mấy môn tự nhiên không tốt cho lắm. Nhật Hoàng học đồng đều các môn nên không biết được cậu tốt môn nào hơn môn nào.
“ Mấy bài tính toán khó ghê. Hoàng, mày biết cách giải không? “ – Diệp Nhi bí bách quay sang hỏi cậu.
“ Đâu mày đưa tao xem nào. “ – Nói rồi cậu lấy vở đang trên tay Diệp Nhi lên xem như thế nào. Bài này không khó xơi nên cậu đã chỉ cho hai nàng ý làm bài.
“ Thực ra bài này có nhiều cách giải lắm nhưng giờ não muốn tạm ngừng hoạt động mấy tiếng nên chỉ được cách ý thoi. Muốn biết chi tiết hơn hỏi lớp trưởng ý. Cậu ta học tốt mấy môn tự nhiên lắm. “ – Nhật Hoàng nói tỉnh bơ.
“ Gì mà não muốn tạm ngừng hoạt động, mày hâm à. “ – Diệp Nhi quay sang nói.
“ Tối qua tao làm việc hết năng suất rồi nên hôm nay bù sức. “ – Cậu trả lời.
“ Vậy hả, có việc cho làm là đỡ chạy chơi. “
“ Kệ tao, tuổi trẻ là phải chơi hết sức, quẩy hết mình chớ. “ – Nhật Hoàng nói.
“ Ừ, đừng hăng quá thì mệt đấy. “ – Diệp Nhi cười ẩn ý.
“ Ê ê mày nhìn gì mà nhìn nguy hiểm thế. “ – Cậu nhận ra sự nguy hiểm trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931120/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.