Linh Anh suy nghĩ mãi về những lời nói của Diệp Nhi ngày hôm nay. Cô hiểu những gì bạn mình ám chỉ, dù rất muốn kéo gần mối quan hệ này lại hơn nhưng có thứ gì đó khiến cô phải dừng lại. Khoảng cách này do gì mà được dựng lên, địa vị, tiền tài hay năng lực. Cô không biết nữa, có lẽ là tất cả lí do trên.
Đời người họ vẫn hay nói: chỉ cần yêu nhau thật lòng thì mọi giông tố có là gì đâu. Nhưng giông tố này không hề nhỏ, nó là cuộc chiến giữa các tầng lớp, giữa cha mẹ và những lời nói từ dư luận. Không phải ai cũng có thể vượt qua sự khốc liệt này của nơi chiến trường.
Những cuộc hôn nhân sắp đặt thường không mấy suôn sẻ khi chưa hiểu cho nhau được gì. Khó quá bỏ qua mà vẫn cố chấp để rồi đau thương về mình chứ không phải họ. Vừa làm vừa suy nghĩ khiến cô không tập trung mà trong lúc thái rau lỡ cắt vào tay. Những giọt máu cứ vậy mà chảy đứt quãng. Có phải là chuyện này sẽ đứt đoạn giữa chừng chưa biết đến khi nào có kết.
Cô cầm máu vội, rửa vết thương dưới nước sạch, dùng nước muối sinh lý rửa lại rồi băng vết thương lại. Bất cẩn quá rồi, nên tập trung vào đi thôi. Cô tự nhủ với mình như vậy. Lúc sau quả thật cô tập trung hơn, thường khi quá mệt mỏi hay khó chịu, Linh Anh thường tập trung vào một việc hết mức có thể để dẹp đi mọi cảm xúc tiêu cực.
Dọn dẹp, nấu nướng bữa tối xong, cô lên nhà thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931119/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.