Giờ tự học trôi qua nhanh chóng, những bài cần ôn cô đã ôn rất kĩ để ngày mai thi rồi. Giờ cô chỉ muốn về nhà mà lăn ra ngủ bù sức thôi. 4h30, cô thu dọn sách vở, chọn lấy một vài cuốn sách về đọc. Xong xuôi tất cả, cô đi về cùng bạn bè của mình. Lần này, cô muốn đi về một mình. Diệp Nhi nuối tiếc nhưng không biết làm như nào. Cô tôn trọng bạn bè mình.
Lần này là Linh Anh về một mình, còn ba người kia đi cùng hướng về nhà. Đi trên đường, dù hơi thiếu vắng nhưng có những làn gió nhẹ thổi qua như đồng hành cùng cô. Bật chút nhạc cho đời thêm niềm vui, lên xe buýt về nhà. Theo thói quen thì cô hay nhìn qua một lượt xung quanh xem như thế nào rồi mới yên tâm được. May là giờ này là giờ học sinh tan tầm nên không sao.
Đoạn đường về nhà an toàn, vừa bước vào cổng thấy mami yêu dấu của cô đang tưới nước cho cây. Cô chạy lại chào mẹ cô một tiếng. Tình cảm mẫu tử thiêng liêng và tốt đẹp lắm.
“ Giờ con lên ngủ chút, tí giờ ăn cơm mẹ gọi con dậy nhá. “ – Linh Anh bảo mẹ.
“ Sắp thành heo được rồi đó. Ăn lắm ngủ nhiều coi chừng có ngày lên cân nha. “ – Mẹ cô ghẹo cô.
Mới đầu chị em cô thắc mắc khá nhiều, bố mẹ chỉ trả lời qua loa mà thôi. Biết rằng sẽ không moi được thêm chút thông tin nào, Linh Anh chỉ đành lặng im chờ qua ngày xem như thế nào. Dẫu sao, cô cũng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-bo-lo/931121/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.