Chương trước
Chương sau
"Lại là người của học viện Thiên Vị."
Sau khi ba người đi rồi, Dương Kỳ đột nhiên từ dưới đất chui lên, hắn ngẩng đầu nhìn trời, hai mắt sáng lên. Trong ký ức của hắn, hắn cũng biết cao thủ của học viện Thiên Vị thường tiến vào trong thời không Thiên Thi săn giết yêu ma, thu hoạch yêu hạch.
Ba người này chỉ căn cứ vào khí thế, thanh uy, cũng có thể phán đoán, họ là đệ tử hạch tâm, thần long thấy đầu không thấy đuôi của học viện.
Đệ tử hạch tâm đều là những người có tu vi đoạt mệnh lần 5 trở lên, ai nấy đều là bảo bối thực sự của học viện, mỗi người đều được bồi dưỡng cực tốt.
Bọn họ thường khổ tu trong các ngọn núi bí ẩn của học viện, không lui tới với đám đệ tử bình thường.
Đệ tử hạch tâm có thân phận ngang hàng với trưởng lão trong học viện.
Về Thánh Đồ thì phải là đệ tử có cảnh giới Truyền Kỳ, mỗi một đệ tử đều là Chúa Tể giả của học viện, Thái tử chính là một Thánh Đồ cường đại nhất.
Dương Kỳ tiến vào thời không Thiên Thi lúc đầu là định tu luyện, sau mới tìm kiếm Sinh Mệnh Chi Tuyền, hắn không dám đi xa vì sợ lạc đường, thế nhưng khi phát hiện ra 3 đệ tử hạch tâm là thành viên Thái Tử hội, lá gan của hắn đã lớn lên.
Nhất là đám này lại đi tìm Sinh Mệnh Chi Tuyền cho Vân Hải Lam, điều này khiến hắn không thể buông tha.
"Vân Hải Lam ơi Vân Hải Lam, ngươi bây giờ tu luyện cần một số lượng lớn Sinh Mệnh Chi Tuyền, lúc này ta sẽ tìm cách chặt đứt nguồn gốc cơ bản của ngươi!"
Dương Kỳ lặng lẽ đi theo ba người kia.
Dương Kỳ biến thành một cái huyết ảnh, ẩn nấp ở trong đầm máu, bám theo khí tức của kiếm thuật Đại Lôi Âm ở phía xa xa.
Ma vương Huyết Thi vẫn nằm trong đan điền, khí tức khổng lồ của hắn chưa được luyện hóa.
Vì để che dấu khí tức bản thân, hắn đem một phần huyết hệ khí công, chân khí dị chủng vận chuyển ra bên ngoài, hóa thành ma khí chính tông, ẩn dấu thân thể.
Hắn vừa ẩn ấp trong đầm máu, vừa di chuyển thật nhanh, hắn cảm thấy thỉnh thoảng có những ma khí cường đại ở sâu dưới lòng đất trăm trượng, thậm chí nghìn trượng tấn công hắn, nhưng khi phát hiện ra khí tức cùng loại chúng liền thu trở về.
Đây là một phương pháp ẩn tàng vô cùng tốt.
Trong cơ thể của hắn, số huyết hệ khí công còn lại đều chuyển thành sinh mệnh bổn nguyên, tiến vào kinh mạch, vào các huyệt đạo.
Hắn bắt đầu tích trữ để đoạt mệnh lần 5.
Ma vương Huyết Thi là cường giả vô địch đoạt mệnh 7 lần, nguyên khí của hắn hùng hậu tới mức nào?
Lúc bị Địa Ngục Dung Lô luyện hóa tiến vào trong cơ thể Dương Kỳ, lực lượng của hắn được tăng cường trên một phạm vi rộng, từng viên vi hạt một lần lượt thức tỉnh.
Vừa di chuyển, Dương Kỳ vừa cảm thấy có rất nhiều vi hạt bắt đầu quá trình thức tỉnh, từ 73 đến 74... 75... 80... và dừng lại ở viên thứ 81, hóa thành lực lượng của 81 viễn cổ cự tượng.
Linh thể của Ma vương Huyết Thi đoạt mệnh 7 lần đúng là thứ đại bổ.
Cảnh giới Đoạt Mệnh lần 5 thân thể có biến hóa về chất, trong các huyệt vị, chân khí ngưng kết thành rất nhiều xá lợi giống như yêu hạch của yêu ma.
Trong khí công, thứ này gọi là nội đan.
Đan cư bách huyệt. (nội đan có trong trăm huyệt đạo)
Dương Kỳ tu luyện thần cấp khí công cũng không ngoại lệ, đám chân khí này ngưng tụ thành một thể, bắt đầu kết tinh trong các huyệt vị, hóa thành nội đan. Nội đan của hắn vô cùng thần diệu, viên nào cũng sáng chói, ngoài ra còn có chân khí bao phủ, thánh hỏa cháy bừng bừng.
Cơ thể hắn như được lột xác.
Nhưng mà, trùng kích cảnh giới Đoạt Mệnh lần 5 không phải chuyện đùa, hắn chưa có ý định đó.
Cảnh giới khí công có 9 tầng, tầng 5 Bạo Khí, chân khí có thể phóng ra ngoài, đây là một cảnh giới trọng yếu.
Cảnh giới Đoạt Mệnh cũng chia làm chín lần đoạt mệnh, đoạt mệnh lần 5 cũng là một ranh giới, đạt tới lần 5, sinh mệnh và lực lượng sẽ có tăng tiến cực lớn, cho nên mỗi một học viện, đều coi đệ tử đoạt mệnh lần 5 là đệ tử hạch tâm, đại biểu cho việc lĩnh ngộ được chân lý nội hạch của khí công, sinh mệnh đủ dài để tu luyện cố gắng đạt tới truyền kỳ, phải nói là tiền đồ vô lượng.
"Bây giờ mà trùng kích đoạt mệnh lần 5, có vẻ không thích hợp cho lắm, tốt nhất là tìm hiểu kỹ cảnh giới, không thể tấn chức quá nhanh, căn cơ bất ổn, chờ khi cướp được Sinh Mệnh Chi Tuyền, dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền để bồi dưỡng khiến cho căn cơ vững chắc thì mới tiến hành đoạt mệnh. Dương Kỳ ta có bại bởi ai cũng không thể bại bởi Thái tử, càng không thua Vân Hải Lam."
Dương Kỳ đã quyết định phải “hãm hại” ba tên đệ tử hạch tâm kia một trận, ai bảo chúng là thành viên của Thái Tử hội.
Cho dù có hãm hại họ, họ cũng không biết mình là ai.
Càng đi sâu vào trong thời không Thiên Thi, thi khí, khí tức ô uế càng nhiều, tà khí khiến cho không khí vặn vẹo, phi hành ở đây càng lúc càng khó khăn.
Dương Kỳ nhìn thấy ba người kia là hai nam một nữ, trong đó Lôi Đào tu luyện kiếm thuật Đại Lôi Âm đi trước.
Đột nhiên, ở phía trước xuất hiện từng ngọn núi lớn, tối đen như mực, trấn áp bình nguyên máu tươi. Nhìn mấy ngọn núi lớn này, Dương Kỳ có cảm giác mình sắp nôn mửa tới nơi, hắn vội vã vận chuyển chân khí đè ép cảm giác này xuống dưới.
Ba người kia dường như đã có chuẩn bị trước, thân hình hơi động, một kiện pháp bảo bay ra, khiến cho thời không vặn vẹo, bọn họ nhảy vào trong đó biến mất không còn tung tích.
Dương Kỳ dừng chân không đi về phía trước nữa, hắn cảm giác trong ngọn núi đen như mực kia có một động quật của một tuyệt thế yêu ma, nếu như tiến vào trong đó, nhất định sẽ gặp tai ương ngập đầu, ba người kia có pháp bảo mới dám tiến vào.
"Hết cách rồi, đợi bọn họ ra vậy."
Dương Kỳ vận chuyển chân khí giấu mình vào trong đầm máu, bên dưới vô cùng ô uế, máu tươi bùn đất tanh hôi vô cùng, thế nhưng Dương Kỳ có chân khí hộ thể, nước bùn đó không dính vào hắn được.
Hắn yên lặng ẩn nấp.
Nhẫn nại.
Khi lĩnh ngộ được đạo lý ám sát tuyệt thế, hắn đã học được sự nhẫn nại.
Không biết qua bao lâu, Thần Tượng Trấn Ngục Kình của hắn dường như đã kết hợp với tà khí, khí tức trong người hắn và khí tức của thời không Thiên Thi này giống y như một.
Hắn đã nhận ra, dường như thần và ma cũng có điểm chung.
Hắn lại lĩnh ngộ được một chút về Thần Tượng Trấn Ngục Kình, chân khí của hắn kêu lên răng rắc răng rắc, một lần nữa kết tinh, thánh hỏa màu bạch kim đã trở nên hơi trong suốt, linh động.
Vù vù vù...
Trong lúc hắn đang ẩn nấp, hoàn toàn lĩnh ngộ chân lý của Thần Tượng Trấn Ngục Kình, ở bên ngoài dãy núi đột nhiên có động tĩnh, ba cái bóng từ trong đó bay vọt ra, nhanh chóng phi hành, trong đó có cả Lôi Đào, trên tay hắn cầm một cái hồ lô lớn cao chừng 1 thước, vô cùng nặng nề, giống như đang xách một ngọn núi vậy.
Dương Kỳ nhận ra, trong hồ lô có khí tức sinh mệnh nồng đậm.
"Sinh Mệnh Chi Tuyền! Bọn họ từ trong đó chiếm được này nước suối. Thế nào ăn cắp đến? Chẳng lẽ là dựa món đó có thể ẩn dấu bảo bối? Cũng được, ta liền đem này Sinh Mệnh Chi Tuyền cướp đoạt tới tay."
Dương Kỳ một chút bị kinh tỉnh lại, nhìn vậy nước suối, nhất thời nổi lên tâm tư.
Hắn đợi lâu như vậy, biến bản thân thành một con cá chạch ẩn nấp trong bùn đất tanh tưởi, chính là muốn đợi thời khắc này.
Ba người bay từ trong núi ra ngoài dừng lại một chút, chân khí của Lôi Đào kia dường như tiêu hao quá nhiều, hắn muốn nghỉ ngơi một chút nên nói:
"Nơi có Sinh Mệnh Chi Tuyền đúng là hiểm ác đáng sợ, chúng ta dựa vào thần phù Thiên Tử Phá Không mà Thái tử luyện chế mới có thể lấy được một hồ lô, may mà không làm kinh động ma đầu trấn giữ."
"Sư huynh, đây là Diêm Ma sơn, nghe đồn ma đầu bị trấn giữ chính là Diêm Ma quỷ đế tung hoành ma đạo vạn năm trước đúng không? Đệ tử của Diêm Ma quỷ đế chính là Thiên Thi lão nhân, hiện là chúa tể của cái quốc gia Thiên thi này."
"Không sai, dãy núi màu đen này đúng là dùng để trấn áp Diêm Ma quỷ đế, Sinh Mệnh Chi Tuyền chính là là thứ để trấn áp hắn, được các thượng cổ đại thánh di chuyển về đây. Sinh Mệnh Chi Tuyền đối với người tu luyện chúng ta là vật phẩm đại bổ, đối với ma đạo cương thi lại là một thứ nước kịch độc, chỉ ngửi mùi chúng cũng tử vong, hồn phi phách tán."
Lôi Đào nói:
"Được rồi, các ngươi mau chóng bổ sung chân khí, chúng ta trở về, lần lấy nước tiếp theo sẽ không dễ dàng như vậy đâu, Diêm Ma quỷ đế bị trấn giữ kia dường như sắp tỉnh dậy, sớm muộn cũng có ngày nó phá cấm mà ra, lúc đó chính là một kiếp nạn."
"Chẳng phải Thái tử đã tiến vào Diêm Ma sơn bàn luận với Diêm Ma quỷ đế rồi hay sao? Lần trước Thái tử được những người đứng đầu học viện truyền lệnh, vmuốn Diêm Ma quỷ đế tỉnh lại, phá cấm chế ra không nên làm hành động cá chết rách lưới." Nữ đệ tử hạch tâm kia nói.
"Vậy cũng không chắc, ai mà biết được trong lòng lão ma này nghĩ gì? Yêu ma xưa nay không nói tín nghĩa, việc lật lọng chính là bản chất, chúng ta nhanh chóng phục hồi chân khí rồi trở về."
Lôi Đào cảm thấy chân khí đã hơi hồi phục, bèn xuất kiếm khí chuẩn bị di chuyển.
Nhưng khi hắn chuẩn bị di chuyển thì, vù!
Thánh quang bạch kim vô biên xé trời mà đến, khí thế sắc bén khiến cho hắn có cảm giác như bị một mãnh thú thời thái cổ hồng hoang công kích.
"Không tốt!"
Hắn là cao thủ bực nào? Sau khi cảm thấy nguy hiểm, hai tay hắn đảo một vòng, vô số lôi âm chấn động, một thanh thần kiếm Đại Lôi Âm ngưng tụ thành hình, kiếm khí như núi:
"Lôi Âm Bảo Sát!"
Kiếm khí kia nhất thời tản ra, biến thành một hư ảnh một ngôi cổ miếu hình bảo tháp xuất hiện ở sau lưng hắn.
Keng!
Kiếm khí và trường mâu va chạm liên tiếp, Lôi Đào bị một chấn động liên tiếp lui về phía sau.
Trường mâu bạch kim cũng biến mất, thay vào đó là một người mặc áo giáp bạch kim phủ kín toàn thân, người này di chuyển giống như ma quỷ, như sao xẹt, cái hồ lô Sinh Mệnh Chi Tuyền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Người kia xoay người chui luôn vào trong đất, giống như cá chạch lẩn trốn, không còn tung tích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.