Gió phai phôi thoảng qua anh nghe thấy
Nổi nhớ em day dứt chín tầng mây
Dù hai ta chung bước ở nơi đây
Mà tâm khảm chia nhị hồn tỉnh thức
Quay về đi nhị nguyên hoà hợp nhất
Bản thể mình rung lắc mấy trượng yêu
Nắn bút nghiêng họa tiên cảnh mỹ miều
Gom sắc nguyệt chiếu soi xuyên nhành liễu
Tịnh tâm thân tiếng lòng vang thiền điệu
Bỗng thấy mình hư huyễn khúc hoang liêu
Từ khi Phi Nhi gặp Tiểu Tường ở quán rượu nàng cứ than thầm, không ngờ cô gái này lại tới đây, nhưng được cái Tiểu Tường không nhận ra hai chị em nàng, vì thế cũng đỡ lo. Phi Yến cũng chẳng hơn gì sư tỉ nàng, mỗi lần nhớ đến chuyện nàng cải nam trang đi trêu chọc Tiểu Tường cũng nghĩ “trong lòng tỉ ấy hôm đó giận mình biết chừng nào, chỉ e sau này phát hiện ra lại không thèm nhìn mặt mình nữa." Nghĩ đến đây tự nhiên thở dài một tiếng.
Hiểu Lạc đứng lặt rau quanh đó, thấy hai chị em nhà họ Lộ tự nhiên mặt mày một đống như vừa đánh rơi mất tiền, hết sức quan hoài liền hỏi:
- Yến tỉ, Nhi tỉ, vết thương lại đau ư?
Phi Yến Phi Nhi ngơ ngác nhìn nhau, đáp:
-Chảy máu ư?
-Vết thương gì? Hai tỉ đâu ai bị thương.
Hiểu Lạc nhìn quanh quất, sau đó hạ giọng:
-Hai đại tỉ tỉ, tuy hai tỉ thích sư phụ đệ thật nhưng đâu có biết được tâm sự của thầy. Đệ xem tấm lòng tương tư của hai tỉ rồi cũng chẳng đến đâu hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/3136587/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.