Con đường đi chông chênh đầy cỏ dại
Lướt gót hoài chợt thấy một nhành hoa
Tím yêu thương chung thuỷ rất mượt mà
Nhài nhụy lạ noãn nà không tên gọi
Cất bước đi trên đường dài không mỏi
Vượt dặm trường khắc khoải một mùi hương
Phải chăng tâm tạo tác những tơ vương
Kéo ghì chặt những tình thơ ngây dại
Chút tình đây xin ai đừng nghi ngại
Qua đêm dài ắt hiện ánh ban mai
Đêm nay trăng lên sớm, cùng lúc với gió từ mạn sông thổi về mát rượi. Tiết thu làm cho con người cảm giác dể chịu.
Có một cô gái ngồi bên ô cửa sổ trong nhà tiền đường của một ngôi chùa nhỏ nhìn ra bờ sông, lặng im trong bóng đêm. Nàng ngồi ở đó có thể nhìn xuống cả một khúc sông, thấy đêm trăng sông có sóng bạc đầu, bóng trăng lồng trong bóng nước. Nhưng nàng không có tâm trạng nào để ngắm cảnh tượng đẹp não nùng đó. Người ta nói thân gái mười hai bến nước, không biết bến nào trong, bến nào đục, quả tình rất đúng, bây giờ nàng mới thấu hiểu cái thảm cảnh mà hạnh phúc ngỡ như đã nắm chặt trong tay lại tuột mất. Mối tình đầu qua đi để lại cho nàng vết thương lòng đau đớn, trái tim rỉ máu đến nhức nhối.
Nàng ngồi đó rất lâu, chợt có tiếng chân người tiến vô tiền đường. Rồi tiếng của một ông lão vang lên:
-Mùa lũ thường hay xảy ra từ tháng sáu cho đến tháng mười ở các vùng Bắc Bộ, từ tháng bảy đến tháng mười một ở Bắc Trung Bộ, từ tháng chín đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/3136585/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.